Bị nắm tay bất ngờ đến vậy, Ý Kỳ giật mình hất mạnh tay làm cho Nhã Nhã té ra phía sau, cô quát lớn
"Chị làm gì vậy? Đau chết đi được, ai cho chị gọi tên tôi, làm như thân lắm ấy, đáng ghét"
Vừa đúng lúc Tư Lãng lên, đập vào mắt anh là cảnh tượng đáng thương. Nhã Nhã thì bị xô té phía sau, còn Ý Kỳ thì cực kỳ hung dữ. Cô đang trợn mắt với Nhã Nhã. Tư Lãng chạy đến đỡ Nhã Nhã đứng lên và đồng thời la mắng Ý Kỳ
"Nhã Nhã, chị có sao không? Đi lại được không? Ý Kỳ, em làm sao vậy hả? Tại sao em nhất quyết phải ghét chị ấy?"
Gì đây ?? Tư Lãng đang ôm Nhã Nhã lại còn la mắng cô nữa. Thật là muốn bình yên một chút cũng chẳng được. Người đàn ông mà cô yêu không phải đàng hoàng nhưng anh làm như vậy rất quá đáng. Ý Kỳ không thể ngăn nước mắt chảy được, lúc này thì nhìn cô thảm hơn Nhã Nhã. Đôi môi cô hé cười rồi thầm chửi.
"Cặn bã"
Ý Kỳ quay lưng bỏ đi một mạch, bỏ mặt không thèm quan tâm họ làm gì trên tầng thượng, Nhã Nhã vì bị đẩy mà trẹo cổ chân nên đi lại khó khăn. Cô được Tư Lãng đưa đến bên ghế. Một tay vịn ghế, một tay đẩy Tư Lãng
"Em đi, đi theo em ấy. Những lúc như thế này thì em nên ở cạnh. Em ấy có đuổi đi thì phải lỳ lợm ở bên"
"Kệ cô ấy, thích giận cứ giận. Chán rồi thì thôi"
"Là chị sai. Lúc nãy em không nên mắng em ấy đâu. Em đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-cung-ac-quy/1797567/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.