"Mã Yết, cậu lên đây ngay"
Mã Yết nhanh chân chạy lên phòng đứng chờ xem Tư Lãng cho mình làm việc gì, tất nhiên không phải việc đàng hoàng. Anh nhìn Tư Lãng rồi ra lệnh, anh cao giọng.
"Cậu và vài đứa đàn em nữa, bắt Mãn Huyên nhốt ở căn phòng trên gác mái đi, còn Tần phu nhân tôi sẽ giải quyết"
"Dạ, Mã Yết nhận lệnh"
Mẹ anh ôm Mãn Huyên chặt hơn, lúc sau hơn năm người vây quanh bắt Mãn Huyên đi, bà chỉ biết khóc lóc vô vọng.
"Bọn ác độc, đừng nhốt tiểu Huyên"
Bà nhìn lên Tư Lãng, bây giờ bà không muốn nhẹ nhàng với anh nữa, bà bước nhanh đến và chộp lấy cổ áo anh, siết chặt và không ngừng lay.
"Thằng ác độc, nó mới là người yêu mày, nó và mày trải qua bao nhiêu buồn vui mà bây giờ mày lạnh nhạt nhốt nó lại, mày có còn là người nữa hay không? "
Anh hất tay bà ra, sự thật là anh đã không còn yêu cô từ trước khi gặp Mộc Ý Kỳ rồi. Bà cứ khăng khăng chính Ý Kỳ là nguyên nhân khiến cho anh và Mãn Huyên chia tay. Ý Kỳ từ phòng tắm bước ra, thấy Tư Lãng bị mẹ đánh tới tấp như vậy cô hoảng hốt, chạy lại ôm như che chắn cho anh.
"Con xin bác đừng đánh anh ấy, vết thương còn chưa lành"
Tư Lãng vòng tay qua ôm cô nhưng bị mẹ anh nắm đầu, bà giật tóc cô ngược ra đằng sau. Quay lại đánh Ý Kỳ đến độ không biết đỡ thế nào, Tư Lãng lại phải xông vào kéo cô ra, anh không thể đánh mẹ mình được. Bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-cung-ac-quy/1797545/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.