Bực mình, cô tự bước ra khỏi bồn, cố gắng mở cửa phòng tắm. Cô không quấn khăn, cứ vậy mà bước đến bên anh. Tư Lãng đang đọc sách thì mỉm cười
"Ô. Ra rồi à? Tôi thấy cô ở trong đó khá lâu, chắc là tự giải quyết rất cực khổ ha"
Ý Kỳ đứng cuối giường nhìn thấy anh không mặc đồ, chăn chỉ che chắn mỗi bên dưới để lộ múi trên cơ thể. Trong đầu Ý Kỳ đang nghĩ gì đó thì hai đùi cạ vào nhau.
"Tôi..muốn tiếp..."
"Có lẽ tôi sẽ phải dạy cô cách van xin. Nào. Xin tôi đi"
Tư Lãng gấp quyển sách rồi nhún vai
"Có lẽ ai đó không biết cách van xin hoặc không muốn thỏa mãn"
Khi anh chuẩn bị nằm xuống thì Ý Kỳ quỳ một chân mình lên giường anh như muốn bước đến, vẻ mặt bất mãn nhìn cực đáng yêu của cô đang thể hiện ra hết
"Làm ơn....tôi muốn... Trở thành người phụ nữ.. Của....của anh..."
Tư Lãng cười mãn nguyện, đưa tay ra như đón lấy, đôi môi mỏng hé lên
"Em biết cách van xin tôi rồi đấy, muốn trở thành người phụ nữ của tôi thì phải biết làm tôi hài lòng nữa. Nào, đến đây "
Ba chữ cuối khiến cô như điên lên, có lẽ bản thân cô sắp chịu không nổi rồi, rốt cuộc loại thuốc đó mạnh như thế nào chứ. Chân còn lại của cô hơi run và khá khó khăn để bước lên, Ý Kỳ bò lại gần rồi đưa tay mình chạm vào ngực anh hơi dựa vào. Lúc này anh không khác gì một con quỷ, ác độc có, mưu mô có. Ý Kỳ rất muốn nhanh nhanh cho xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-cung-ac-quy/1797528/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.