Ông ấy nhìn sơ qua cô gái đang ngồi thụp trong góc
"Con làm gì rồi à? Nhìn qua chắc là tiểu thư nhà nào đó rồi?"
Tư Lãng nhìn cô chán ghét rồi nhún vai
"Không, gia cảnh bình thường, mẹ thì bỏ đi cha thì bước tiếp nhưng bài bạc dữ lắm, được cái mẹ kế thương con chồng. Ông ấy mượn tiền ngân hàng rồi bị siết nhà, liền qua băng con mượn để trả nếu không thì bị ra tòa giải quyết, Mộc gia chả được gì chỉ được giỏi dây dưa"
Cậu anh vừa làm vừa khuyên anh
"Dù gì con cũng không nên bắt con người ta rồi làm vậy, ta nghe Mã Yết kể rồi"
Tư Lãng quay sang lườm Mã Yết, vơ lấy gối bên cạnh ném thẳng vào, nghiến răng mắng Mã Yết
"Nhiều chuyện"
Cậu đánh nhẹ vào đầu anh trách :"Sao lại mắng nó? Là cậu ép nói đấy, không nói thì cậu cũng tự dò tin"
Cô quan sát lắng nghe, từ khi có bác sĩ đến thì họ thân mật hơn hẳn, Tư Lãng cũng khác thấy rõ, Ý Kỳ chỉ muốn họ nói chuyện thân mật với nhau nhiều hơn nữa để cô có thể cảm nhận được gia đình.
"Xong rồi, hạn chế để tay bị thương vào nước, lát nữa có bác sĩ tâm lý đến nhớ tiếp đàng hoàng đấy. Vài ngày nữa ta sẽ lại đến rửa vết thương cho"
"Khuya vầy cậu vẫn đến thì con cảm ơn cậu" ./ Tư Lãng mỉm cười rất ôn nhu nhưng cô không thể thấy khuôn mặt anh lúc này, nếu thấy thì cô chỉ có mà đổ gục
Nói rồi ông ấy cũng thu dọn đồ đạc rồi về. Tư Lãng thấy cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-cung-ac-quy/1797525/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.