Dạ Vị Ương vội vàng mở ra xem. Là chữ của Dạ Dương.
"Vị Ương, khi em đọc được bức thư này, anh đã ngồi trên máy bay đi châu Phi rồi. Anh xin cha nuôi cho mình đi thực hiện nhiệm vụ ở nước ngoài. Sẽ phải đi châu Phi hai năm. Mong là hai năm sau khi anh về sẽ thấy em và Norman hạnh phúc bên nhau. Cô chủ của anh, phải hạnh phúc nhé. Hạnh phúc cho anh thấy, anh mới không hối hận vì quyết định hôm nay".
Dạ Dương đi rồi?
Dạ Vị Ương không kịp phản ứng.
Anh ấy gọi mình là cô chủ.
Cô lao ra khỏi phòng, cha mẹ đã ngồi dưới nhà. Một người đọc báo, một người uống sữa.
Mẹ nhướng mày nhìn cô rồi nói:
- Vị Ương, con phải chú ý thân phận của mình chứ. Nếu trong nhà đang có khách mà người ta thấy con thế này thì sao?
- Vợ, con gái chúng ta không có ngực cũng chẳng có mông, kể cả bị nhìn cũng không lỗ gì. Sandwich vừa làm xong đây, em ăn đi.
- Con gái thế này là tại ai?
- Tất nhiên là tại anh rồi, vợ.
Dạ Tu nịnh nọt cười rồi ân cần đưa cho vợ một miêng sandwich.
Dạ Vị Ương thấy thế thì suýt nổi điên:
- Dạ Dương đi rồi, ba mẹ biết không?
- Biết chứ. Thằng nhóc đó hai hôm trước đã xin đi làm nhiệm vụ ở nước ngoài rồi.
- Hả? Hai ngày trước, vậy việc đính hôn của con...
Dạ Vị Ương ngẩn ra.
- Chúc mừng con gái nhé, con đã dọa cho người duy nhất chịu cưới con chạy mất rồi. Con sẽ phải độc thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-tong-tai-ly-hon-di/742401/chuong-820.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.