Mạnh Y Bạch thay đồ xong, đứng trước gương, thấy mình mặc hỉ phục đỏ, cô cứ cười mãi.
Dạ Đình Sâm vẫn mặc vest, thấy cô thích bộ đồ này, hắn nói:
- Cô muốn mặc hỉ phục Trung Quốc thì chọn bộ này đi, tôi chọn một bộ của nam.
- Không cần, anh cứ mặc vest đi, em không muốn giống Nhạc Yên Nhi, coi như đây là chút tư tâm của em.
- Được, mọi thứ nghe cô sắp xếp.
Dạ Đình Sâm thản nhiên nói rồi đỡ lấy cô để cô lại gần gương hơn.
- Đẹp không?
Cô mong chờ hỏi, dù trên mặt có sẹo xấu xí nhưng chúng không thể ngăn nụ cười hạnh phúc cùng vẻ đẹp của cô.
- Ừ, trông đẹp lắm.
Hắn dịu dàng nói, khẽ cười.
- Thích không?
Dạ Đình Sâm yên lặng.
Nụ cười của Mạnh Y Bạch đắng chát, nhưng mọi thứ chỉ là thoáng qua, cô vội vàng đổi giọng, nói:
- Em hỏi quần áo.
- Đẹp lắm.
- Được, em chọn cái này, anh đi tính tiền đi, em muốn ngắm thêm.
- Được.
Dường như Dạ Đình Sâm luôn ít lời như vậy nhưng Mạnh Y Bạch hiểu hắn của bây giờ không phải là như thế, hắn chỉ nói nhiều với một mình Nhạc Yên Nhi thôi.
Nhìn mình trong gương, khi xưa cô còn nằm mơ về váy cưới nhưng sau khi gặp chuyện kia, cô đã không dám nghĩ nữa rồi. Chẳng ngờ nguyện vọng này lại được thực hiện sau nhiều năm.
Bây giờ cô là cô dâu, dù không có một người đàn ông ở bên bầu bạn nhưng cô đã hài lòng rồi.
Mạnh Y Bạch vào phòng thay đồ, cẩn thận cởi đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-tong-tai-ly-hon-di/742356/chuong-775.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.