- Nhưng… em vẫn sợ, anh lên giường ngủ với em được không, để em ôm anh thì em sẽ không còn sợ nữa.
Cô chớp mắt như một đứa trẻ, nhìn Dạ Đình Sâm với ánh mắt đáng thương.
Dù có máu lạnh vô tình đến mấy thì trái tim cứng rắn của hắn cũng bị đôi mắt như nai con của cô làm tan chảy mất rồi.
Cuối cùng hắn đành bất đắc dĩ gật đầu, cẩn thận trèo lên giường.
Hắn nằm sát vào tường, bàn tay to lớn vòng qua cơ thể mảnh mai của cô, ôm chặt cô vào lòng, đồng thời đảm bảo dù cô trở mình cũng sẽ không bị rơi xuống.
Vừa xoa nhẹ mái tóc cô hắn vừa hỏi:
- Đau lắm à?
- Không đau nữa rồi, nhìn thấy anh là em không đau nữa, anh có phải là thần y trị được bách bệnh không?
Nhạc Yên Nhi lắc đầu, hai mắt cô cong lên, mỉm cười thật rạng rỡ.
Khi ở bên Dạ Đình Sâm, tất cả mọi đau khổ của cô đều sẽ tan biến.
- Tại sao Julia lại đánh em?
Dạ Đình Sâm hỏi ra thắc mắc trong lòng.
Nụ cười trên gương mặt Nhạc Yên Nhi dần cứng đờ lại, cô mau chóng thu hồi tầm mắt, sợ hắn nhìn ra manh mối gì.
Cô không ngờ đến bây giờ Dạ Đình Sâm còn chưa biết Mạnh Y Bạch còn sống, xem ra Julia không nói cho hắn biết, không biết có phải cô ta định giáng cho hắn một nhát trí mạng cuối cùng hay không.
Bây giờ cô có cảm giác nói không nên lời, cô thấy mình giống như một kẻ đê tiện vô sỉ giấu giếm chân tướng, tham lam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-tong-tai-ly-hon-di/742334/chuong-753.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.