Nhạc Yên Nhi dịu dàng xoa đầu nó:
- Vãn Vãn có nghe lời cô và bà nội không? Có bắt nạt bạn không?
- Con nghe lời, không bắt nạt bạn, ăn ngoan, đi ngủ đúng giờ, học chung với Evan. Mẹ, con tưởng mẹ không cần con nữa.
- Sao thế được, mẹ với ba đi đón con về đây còn gì? Vãn Vãn không khóc, Evan cười con đấy.
- Không dám ạ.
Evan đang đi xuống, nghe vậy liền ngốc nghếch nói một câu rồi chào:
- Cháu chào chú, chào dì.
- Người lớn nhà cháu đâu rồi? Dì muốn cảm ơn họ, cảm ơn mọi người đã chăm sóc Vãn Vãn.
Nghe vậy, Evan muốn nói cho Nhạc Yên Nhi rằng mấy ngày gần đây toàn là mình chăm Vãn Vãn. Nhưng nghĩ kỹ thì mình đi con đường ngốc nghếch để làm tê liệt thần kinh đối phương nên không thể sơ hở được.
Nó đáp:
- Chú của cháu muốn giữ mọi người ở lại ăn cơm, chú bảo dì là bạn cũ của chú nên chú ấy muốn ôn chuyện với dì.
- Bạn cũ?
Nhạc Yên Nhi sửng sốt, cô không có nhiều bạn ở Pháp, làm sao lại có thể là bạn cũ của chú Evan được?
Dạ Đình Sâm nghe vậy thì bước tới, ôm chặt lấy eo Nhạc Yên Nhi:
- Chú thằng bé là gia chủ của gia tộc Louis, Francis.
Tên này quen quá.
Là tên bá tước có chết cũng không chịu cưới vợ béo đấy à?
- Đúng là anh đây! Yên Nhi, lâu rồi không gặp, có nhớ anh không?
Francis vẫn dẻo miệng như xưa, dù tươi cười thân thiết nhưng nụ cười này trong mắt Dạ Đình Sâm lại rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-tong-tai-ly-hon-di/742296/chuong-714.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.