Sự phẫn nộ của anh giống như núi lửa phun trào đốt cháy linh hồn cô.
Dư San San cố nhếch môi nở nụ cười động lòng người.
Nụ cười đó là tấm lá chắn bảo vệ chưa từng gỡ xuống của cô.
Dù có khóc cũng phải khóc sao cho đẹp nhất, kiêu hãnh nhất.
Cô giương mắt lên nhìn anh ta, hỏi:
- Sao anh có thể nói như thế? Từ khi bắt đầu ở bên nhau chúng ta đã nói rồi, cả hai đều vì nhu cầu thôi. Em đã nhắc nhở anh rất nhiều lần là đừng động lòng với em, nếu không… anh sẽ bị tổn thương. Là anh không nghe mà cứ yêu em, bây giờ anh còn quay lại trách em à?
Lời nói của cô khiến cả cơ thể Bạch Kính Thần run lên.
Bàn tay mạnh mẽ của anh nắm chặt lấy bả vai của cô lắc thật mạnh, sức mạnh đó dường như muốn xé rách cô ra.
- Dư San San! Chẳng lẽ em không yêu anh sao?
- Yêu.. rất rất yêu.
Cô dịu giọng nói.
- Vậy sao em…
Anh kinh hãi nhìn cô.
Cô nói quá nhẹ nhàng khiến anh hoài nghi đây không phải là sự thật
Không ngờ, cô vẫn còn nửa câu nữa.
- Nhưng em cầm lên được cũng hạ xuống được, em yêu anh, nhưng em có thể rút lui an toàn.
Em yêu anh…
Nhưng có thể rút lui an toàn…
Có lẽ đây chính là những lời tổn thương nhất mà Bạch Kính Thần nghe thấy từ cô!
Cô nói xong câu này thì ngước đôi mắt xinh đẹp của mình lên nhìn anh chăm chú, Bạch Kính Thần chưa bao giờ cảm thấy cô xa lạ đến thế.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-tong-tai-ly-hon-di/742260/chuong-678.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.