Lúc này Nhạc Vãn Vãn đã lên xe bus, cô bé gọi điện thoại cho mommy của mình hẹn điểm xuống.
Khi nhìn thấy bà Nhạc Yên Nhi chạy tới với gương mặt đầy bụi bặm thì cô bé chỉ biết bất đắc dĩ che lấy hai mắt mình.
Đây đúng là mẹ ruột của cô bé sao? Năm đó cha cô bé làm sao mà chịu được thế?
- Bà Nhạc Yên Nhi, mẹ đến muộn rồi!
Cô bé ai oán trách móc.
- Mẹ đã cố chạy nhanh nhất rồi, vịnh Hải Độ thực sự là quá xa, vì thế…
- Lúc con tan học là năm rưỡi, vịnh Hải Độ cách đây bốn mươi phút đi đường, nếu tắc đường thì cùng lắm đi một tiếng mười phút là đến. Nếu như mẹ xuất phát trước khi con tan học một tiếng thì chắc chắn sẽ kịp. Con đã chú thích trong mục nhắc nhở ở điện thoại của mẹ rồi, nhưng mẹ vẫn quên mất.
- Mẹ xin lỗi… lần sau sẽ không thế nữa!
Nhạc Yên Nhi nói với vẻ vô cùng đáng thương.
Đường đường là một người phụ nữ mạnh mẽ cao tới một mét sáu mươi tám mà lại phải cúi đầu trước một cô bé con, cô cảm thấy cuộc đời của mình thật là thất bại!
Con gái phải đáng yêu ngoan ngoãn một chút, phải biết làm nũng, điều quan trọng nhất nhất là IQ đừng cao quá, đừng có dạy dỗ người ta như bà cụ non thế này!
Như thế đáng sợ lắm luôn…
- Con miễn cưỡng tha thứ cho mẹ đấy, lần này con muốn ăn đại tiệc.
- Muốn ăn gì nào?
- Hải sản.
Cô bé cười híp mắt lại.
Nhạc Yên Nhi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-tong-tai-ly-hon-di/742245/chuong-653.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.