Còn chưa nói xong cô ta đã bị Nhạc Yên Nhi cắt ngang bằng giọng nói lạnh lùng.
- Cô cần gì phải tự lừa mình dối người như thế, cô yêu anh ấy, cô yêu anh ấy hơn bất cứ ai, dù có hận, cô vẫn không nỡ để anh ấy chết, cô không muốn anh ấy xảy ra chuyện gì, chẳng lẽ cô còn không hiểu ư?
- Tôi yêu anh ta ư?
Như nghe được một câu chuyện cười, Bạch Nhược Mai bật cười ha hả, nhưng nước mắt của cô ta càng chảy dữ dội hơn.
Bạch Nhược Mai nhìn người đàn ông đang nằm trên giường bệnh với ánh mắt nóng bỏng, nhưng dưới màn nước mắt mông lung, gương mặt của người đàn ông đó càng ngày càng mơ hồ.
Giọng nói của cô ta đột nhiên trở nên thê lương:
- Đúng thế, tôi yêu anh ấy, nhưng anh ấy không yêu tôi! Đông Lục, tại sao anh lại keo kiệt như vậy, tại sao không đối xử với em tốt một chút, em mới là vợ anh mà! Anh tàn nhẫn với em quá, thật sự rất tàn nhẫn!
Chứng kiến cảnh này, Nhạc Yên Nhi bỗng thấy lòng mình nặng nề.
Hận một người bao nhiêu thì yêu người đó bấy nhiêu.
Anjoye tiến lên trước đỡ lấy cô, anh ta nói:
- Đi thôi, chúng ta không thích hợp ở lại đây nữa rồi.
Nhạc Yên Nhi gật đầu, đúng lúc cô định đi về thì Bạch Nhược Mai đột nhiên nói:
- Nhạc Yên Nhi, tôi muốn nói chuyện với cô một chút.
- Cô muốn làm gì?
Anjoye híp mắt lại, cất giọng đầy lạnh lùng.
- Không cần khẩn trương thế đâu, tôi và cô ta cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-tong-tai-ly-hon-di/742159/chuong-566.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.