Nhạc Yên Nhi run rẩy mở mắt, sắc mặt vẫn rất hưng phấn.
Cách này quả thực có tác dụng.
Anjoye cũng giật mình nhìn cô, xem ra cô đã phải chịu quá nhiều áp lực rồi thế nên mới phát tiết thế này.
- Yên Nhi, chị nói tục kìa.
- Hả? Thế à? Tôi không để ý nữa!
- Ha ha, so với bộ dáng rụt rè bình thường thì em thích chị bây giờ hơn đấy!
Anh ta cười lớn:
- Tiếp không? Thêm mấy lần nữa nhé?
Nhạc Yên Nhi gật đầu, dồn sức rồi hét lên:
- Dạ Đình Sâm là đồ con rùa, chờ anh nhớ ra em nhất định em sẽ hành anh bằng chết, cho anh nếm thử cảm giác của em! Những kẻ cười nhạo tôi cũng chờ đấy, Nhạc Yên Nhi tôi sẽ không chịu đựng mã đâu, ngày nào đó tôi sẽ cho các người phải khóc! Mẹ ơi, ông ơi, hai người có thiêng nhất định phải hòa bình ở chung nhé, đừng có đánh nhau đấy! Dư San San, cậu và Bạch Kính Thần phải hạnh phúc nhé! Anjoye, hy vọng tất cả nguyện vọng của cậu đều có thể thành sự thật!
Cô hét lên từng câu, càng về sau càng thở mạnh, Anjoye cũng nghe rất nghiêm túc, không ngờ cuối cùng còn có cả phần của mình.
Người anh run lên, cơ thể như có một dòng nước ấm chảy qua.
Thì ra đây là cảm giác được quan tâm sao?
Anh nhếch môi cười, đôi mắt hồ ly cũng cong lên, rồi cùng tham gia với cô.
- Xin ông trời thấy con chân thành thế này mà cho cô ngốc bên cạnh con thông minh lên một chút nha!
- Chết tiệt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-tong-tai-ly-hon-di/742141/chuong-548.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.