Dư San San đã uống rượu là không thể ngừng được, Nhạc Yên Nhi gọi một ít đồ ăn cho họ vì sợ họ uống quá nhiều sẽ hại đến dạ dày.
Đường Phàm đề nghị tới xem phòng vẽ tranh, anh sẽ lái xe quay lại để đưa mấy người này về.
Nhạc Yên Nhi gật đầu, bọn họ thực sự cần có một chiếc xe để chở đi một lượt.
Cô tới phòng vẽ với Đường Phàm. Nơi này nằm ở phía Tây Bắc của thành phố, gần với sân vận động, phía sau có một mảnh rừng nhỏ, hoàn cảnh rất ổn.
Phòng vẽ được quét dọn rất sạch sẽ, hoàn toàn không có vẻ hào sảng và tùy tính của nghệ thuật gia.
Nhạc Yên Nhi vừa thấy đã cười:
- Đây là trường cũ của tôi, phòng vẽ này khi trước là phòng sinh hoạt, tôi còn trốn học đến đây nữa đấy!
Đường Phàm rất ngạc nhiên:
- Thật sao?
Nhạc Yên Nhi nhớ lại gì đó, cô đi thẳng tới góc tường, xé một mảnh giấy dán tường xuống.
Quả nhiên, những chữ viết chi chít trên tường đã bị keo dán che mất.
- Đây là gì vậy?
Đường Phàm đi tới, hỏi.
- Trước khi tốt nghiệp, nữ sinh lớp tôi đã cùng tới phòng học này, viết lên tường những nguyện vọng của mình để chờ năm năm sau tới xem mình có thực hiện được không. Kết quả là nguyện vọng của mọi người rất linh tinh, viết xong ai cũng xấu hổ, vậy nên mới dán giấy lên.
Đường Phàm xem thử, quả nhiên thấy một đống chữ viết nhỏ xíu.
"Hy vọng có thể giảm mười cân, tìm được một người yêu mình."
"Hy vọng có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-tong-tai-ly-hon-di/742123/chuong-530.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.