Nhạc Yên Nhi làm như không nghe thấy, cô mặc kệ rồi bước theo Trần Lạc.
Đỗ Hồng Tuyết thấy thế thì giận đến đỏ mặt nhưng không thể trút giận được.
Nhạc Yên Nhi hệt như một đống bông vậy, dù cho cô ta có nói khó nghe cỡ nào đi nữa, cô cũng làm như không nghe thấy, gương mặt luôn có vẻ rất bình thản.
Đỗ Hồng Tuyết căm ghét thứ bình thản đó.
Cô ta nhìn chằm chặp rồi mau chóng đuổi theo Nhạc Yên Nhi, định cùng đi một lượt thang máy với cô.
Chẳng ngờ vừa bước được hai bước, cô ta đã vấp phải thứ gì đó rồi ngã sấp xuống.
Nếu cô ta không nhanh chóng chống tay xuống, có lẽ lúc này đầu gối của cô ta đã đập xuống đất rồi.
- Mày!
Đỗ Hồng Tuyết giận dữ nhìn người bày trò, cô ta không biết Dư San San, chỉ biết Nhạc Yên Nhi có một người bạn thân nhưng cô ta chưa bao giờ để ý tới chuyện đó, vậy nên cô ta cũng không điều tra về Dư San San.
Dư San San đắc ý nhướn mày:
- Gọi bà mày làm gì?
- Mày là bà ai?
- Tao là bà mày!
Đỗ Hồng Tuyết biết mình đã bị quấn theo nên vội vàng ngậm miệng, cô ta hung dữ nhìn Dư San San, cáu gắt:
- Được, chúng mày hợp tác bắt nạt tao, mày đối xử với tao thế nào, tao sẽ đối xử với Nhạc Yên Nhi như thế. Mày thích ra mặt cho nó lắm phải không? Tao sẽ cho mày toại nguyện.
- Mày mà dám động đến Yên Nhi, bà mày sẽ tế mày!
Dư San San nổi điên, cũng may
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-tong-tai-ly-hon-di/742121/chuong-528.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.