Cô hiểu Dạ Đình Sâm, biết hắn để ý mình tới cỡ nào, cô luôn là vị trí ưu tiên trước công việc đối với hắn.
Nếu hắn tỉnh, chắc chắn sẽ liên hệ với cô đầu tiên.
Nhưng không.
Như vậy chỉ có hai khả năng: một là Dạ Đình Sâm chưa tỉnh, hai là hắn xảy ra chuyện khác.
Dù thế nào di nữa, tất cả đều không phải chuyện tốt.
Nhạc Yên Nhi hiểu nhưng không hề để lộ ra mặt, cô không thể hiện nhiều sự bối rối và lo lắng ra ngoài, chỉ yên lặng gật đầu.
Bác sĩ nói con cô rất nguy hiểm, cô không thể suy nghĩ tiêu cực, như vậy không tốt cho đứa bé.
Ít nhất, cô phải chờ ông nội hạ táng xong mới có thể đi, bây giờ cô mặc kệ mọi chuyện nhưng nhất định phải bảo vệ đứa bé này, đây là con của cô và Dạ Đình Sâm.
Trần Lạc nói dối, vốn nghĩ cô sẽ vạch trần mình, thế nhưng ngoài ý muốn, Nhạc Yên Nhi không nói gì cả.
Cậu ta thở phào nhưng cũng thắc mắc:
- Phu nhân không còn gì muốn hỏi nữa à?
- Tôi biết anh ấy không sao là được rồi, không muốn hỏi gì nữa đâu. Tôi biết mọi người muốn tốt cho tôi, bây giờ tôi chỉ cần lo lắng cho đứa bé trong bụng là đủ.
Cô khẽ cười, một nụ cười an ủi.
Trần Lạc cảm thấy cay đắng nhưng không nói gì thêm.
Bây giờ quả thực không phải lúc thích hợp để nói.
Cậu chuẩn bị ra ngoài thì Nhạc Yên Nhi lại gọi:
- Trần Lạc này.
Một tiếng này khiến Trần Lạc run lên, tuy nhiên cậu ta vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-tong-tai-ly-hon-di/742105/chuong-512.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.