Ánh mắt Nhạc Yên Nhi dần lạnh hơn, cô nhìn chằm chằm Nghiêm lão.
Cô đang chờ, chờ nghe một lời giải thích hợp lý.
Mà Nghiêm lão lại chỉ cười nói:
- Tại tôi lo cho sức khỏe của thiếu phu nhân, cô dẫn hai vị tiểu thiếu gia theo sẽ càng thêm mệt, sợ cô không chịu nổi. Với lại không có ai đi cùng tôi sợ không ai đảm bảo an toàn của cô được.
- Nếu chỉ là lo cho sức khỏe của tôi thì không cần đâu, bác sĩ cũng bảo tôi khỏe hẳn rồi, chẳng lẽ ông còn không tin lời bác sĩ sao? Mà nếu tôi nhớ không nhầm thì người của Arthur cũng đều rất giỏi, an toàn của tôi không có gì đáng lo hết.
Giọng Nhạc Yên Nhi vang lên một cách nặng nề, đáp trả lại hết những lý do của Nghiêm lão.
Sắc mặt ông hơi đổi.
Nhạc Yên Nhi không phải đồ ngốc, ông làm thế chắc chắn cô sẽ nhận ra gì đó, nhưng ông cũng không có cách nào nữa.
Chuyện này đều là Dạ Đình Sâm giao phó, để ngăn không cho cô biết chuyện kia.
Vì hạnh phúc của thiếu gia nhà ông, ông cũng đành bỏ xuống tôn nghiêm mà thôi!
Ông hắng giọng một cái rồi nói:
- Đưa thiếu phu nhân và hai vị tiểu thiếu gia về phòng đi.
- Ông muốn nhốt tôi lại sao Nghiêm lão?
Nhạc Yên Nhi nghe thế híp mắt lại, chất vấn.
- Thật ngại, nhưng tôi quá lo cho sức khỏe của thiếu phu nhân nên đành tự quyết vậy.
Ông trả lời vẫn rất cung kính.
Có hai người giúp việc nữ bước tới, nhìn Nhạc Yên Nhi vẻ khó xử:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-tong-tai-ly-hon-di/742083/chuong-492.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.