Bàn tay hắn như có ma lực vuốt ve lên gương mặt Nhạc Yên Nhi rồi trượt dần xuống cổ, làn da vừa hoan ái xong còn rất mẫn cảm lại bị mơn trớn khiến cô run rẩy toàn thân.
Dạ Đình Sâm chẳng trêu chọc lâu, Nhạc Yên Nhi đã mềm nhũn tựa vào ngực hắn.
Cô cảm thấy mình thật vô dụng, đang muốn đứng lên nhưng bị hắn ôm lại.
Giọng nói mang theo hơi thở ẩm ướt quấn quýt bên tai:
- Anh có phải gay không, chuyện này hình như em là người có quyền lên tiếng nhất, vậy mà em còn hoài nghi. Xem ra khi nãy biểu hiện của anh chưa đủ tốt hả?
- Không! Rất tốt rồi! Là em nói hươu nói vượn!
Nhạc Yên Nhi muốn tự tử luôn, làm sao cứ hễ nói xấu ai là bị người ta nghe thấy thế này?
Cô khóc không ra nước mắt, hô hấp nóng hổi của hắn trêu chọc khiến cô thở dồn dập.
Hắn cố ý bày trò, liếm vành tai cô, Nhạc Yên Nhi cảm giác như mình sắp chết chìm vậy, cô chỉ có thể liều mạng túm lấy áo hắn như đang túm lấy miếng gỗ cứu mạng.
- Đừng mà...
Nhạc Yên Nhi khó chịu ưỡn ẹo thân thể, người ta chơi ngay gần đó, bị nhìn như vậy sẽ xấu hổ chết mất!
- Đừng gì?
Giọng nói trầm mang theo ma lực của Dạ Đình Sâm từ từ rơi vào tai cô:
- Anh không phải đàn ông bình thường, còn có gian tình với trợ lý, em sợ gì?
- Em sai rồi chồng ơi, em sai thật rồi!
- Bây giờ mới biết sai thì muộn rồi.
Dứt lời, hắn bế người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-tong-tai-ly-hon-di/742054/chuong-463.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.