Nửa giờ sau, Trần Lạc đuổi tới, tìm được Dạ Đình Sâm trong rừng.
Hắn đã ướt toàn thân vì sương trên cành lá, tay lạnh buốt tới độ run rẩy.
Cậu ta lập tức cởi áo vest của mình ra, khoác lên vai hắn.
Dạ Đình Sâm luôn tỉnh táo, vậy mà hôm nay lại dễ dàng tin lời Nhị thiếu, nói cho cùng là vì nóng lòng tìm Nhạc Yên Nhi, quan tâm quá sẽ bị loạn.
Trần Lạc lo lắng:
- Chủ tịch, phu nhân không ở đây đâu, Nhị thiếu đã tìm thấy cô ấy rồi, là cô Dạ Vị Ương đưa phu nhân về.
Thần kinh căng thẳng của Dạ Đình Sâm lập tức được giãn ra, hắn không nói thêm lời thừa mà lập tức lên xe.
Anjoye đang đứng trên ban công, nhìn thấy cảnh này thì chỉ cười.
- Anh cả, người là do em tìm thấy trước, lần này em thắng anh, cuối cùng em cũng thắng anh được một lần.
Nụ cười thật cô đơn.
Dạ Vị Ương có một biệt thự sang trọng ở ngoại thành, dù không xa hoa như biệt thự của Dạ Đình Sâm và Anjoye nhưng cũng là một biệt thự hai tầng, có vườn hoa xinh xắn. Sau khi mười tám tuổi, cô đã dọn tới đây sống riêng.
Nhạc Yên Nhi đau lòng, cô không biết đi đâu, ở đất nước xa lạ này cô hoàn toàn không có bạn bè, không có người quen, càng nghĩ lại càng thấy chỉ duy nhất có nơi của Dạ Vị Ương là phù hợp.
Cô muốn tới một nơi để chữa trị vết thương cho mình.
Không chỉ là một người tinh tường trong giới kinh doanh, Dạ Vị Ương còn là người tinh tế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-tong-tai-ly-hon-di/742029/chuong-438.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.