Dạ Đình Sâm mỉm cười.
Cảm giác khi vừa tỉnh lại, người đầu tiên hắn nhìn thấy là cô thật tuyệt.
Nhưng chỉ một giây sau, hắn lại nhíu chặt mày lo lắng, chẳng lẽ mấy ngày nay cô đều ngủ như thế hay sao? Làm sao có thể chịu nổi?
Dạ Đình Sâm đau lòng định rút tay về rồi bế cô lên giường.
Nhưng hắn vừa cử động đã khiến người đang ngủ say thức giấc.
Phản ứng đầu tiên của Nhạc Yên Nhi là nhìn đồng hồ báo thức, cô chưa nhìn rõ lúc này là mấy giờ nhưng theo thói quen mấy hôm nay, cô vẫn thường dậy vào khoảng bảy giờ.
Cô nhìn qua rồi đặt đồng hồ xuống, buông tay Dạ Đình Sâm, liêu xiêu bước về phía nhà tắm.
- Ui cha.
Vừa quay người, Nhạc Yên Nhi đã đâm vào tường, Dạ Đình Sâm không kịp lên tiếng cảnh báo cho cô. Cô cứ thế xoa trán, tiếp tục mơ màng đi về phía nhà tắm.
Yên Nhi muốn làm gì vậy?
Dạ Đình Sâm hiếu kỳ xuống giường, không quan tâm tới chuyện vết thương có thể bị nứt ra, hắn chỉ muốn xem cô vợ nhỏ của mình đang định làm gì thôi.
Nhạc Yên Nhi đánh răng rửa mặt rồi đi vệ sinh, trong suốt quá trình này cô đều híp mắt, cũng thật làm khó cho cô khi có thể tìm thấy vị trí chính xác của từng thứ như vậy.
Sau đó, cô lấy một chậu nước ấm rồi lảo đảo bước ra.
Dạ Đình Sâm ngồi về giường, sau đó thấy cô nhóc cởi quần áo cho mình, dùng khăn ấm lau người giúp mình. Chẳng biết vì sao cô có thể làm được như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-tong-tai-ly-hon-di/741971/chuong-380.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.