Nhạc Yên Nhi ra khỏi nhà lao, vừa gỡ được cọng rơm dính trên mặt xuống thì đã thấy một cái cốc từ đâu xuất hiện ngay trước mắt mình.
Cô ngước lên thì thấy khuôn mặt đẹp trai sáng láng của Giang Sở Thù.
Cả ngày hôm nay cô không uống nước đúng không? Nứt hết môi rồi, mau uống mấy ngụm đi. Bây giờ tôi chưa thể uống được, còn chưa biết cảnh này có đạt không mà. Vạn nhất đạo diễn Cốc mà nói không đạt thì còn phải quay lại đấy. Cô nhịn uống nước cả ngày trời mới có được trạng thái thế này, nếu uống rồi quay lại thì chẳng phải là kiếm củi ba năm thiêu một giờ hay sao?
- Ông ấy vừa bảo đạt rồi, uống đi.
Giang Sở Thù không nói nhiều nữa. Anh ta nhét thẳng cái cốc vào tay Nhạc Yên Nhi rồi quay người đi mất.
Nhạc Yên Nhi chẳng hiểu ra sao.
Sao hôm nay người này khó ở thế, đến tháng à?
Giang Sở Thù mới đi được mấy bước thì đã bị Hoắc Vi Vi chặn lại.
Hai mắt Hoắc Vi Vi đỏ hoe, cô nhìn anh ta với vẻ khó tin rồi nói:
- Anh Sở Thù, em tự tay nấu cốc tuyết lê đó đấy, sao anh chẳng nếm một ngụm mà lại đi đưa cho Nhạc Yên Nhi?
Giang Sở Thù nóng nảy:
Cô cho tôi rồi, thì đưa cho ai là quyền của tôi. Giang Sở Thù! Hoắc Vi Vi nghiến răng nghiến lợi gọi tên anh ta:
- Anh thích Nhạc Yên Nhi phải không?
Nhìn cô nàng khó chơi theo đuổi mình từ Hương Giang tới tận thành phố A này, Giang Sở Thù hơi cúi xuống rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-tong-tai-ly-hon-di/741943/chuong-352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.