Lúc Nhạc Yên Nhi tỉnh lại, đau đớn trên cơ thể cô đã biến mất.
Cô mở mắt ra, trong lúc còn hơi mơ hồ đã nhìn thấy Diệp Hiểu Như mắt đỏ hồng ngồi bên cạnh, chắc hẳn là vừa khóc xong.
- Hiểu Như…
- Yên Nhi! Cuối cùng em cũng tỉnh rồi! Còn đau không? Còn có chỗ nào không thoải mái không?
Thấy Nhạc Yên Nhi đã tỉnh, Diệp Hiểu Như lập tức bổ nhào vào cạnh giường.
- Em không sao đâu, đã đỡ nhiều rồi.
Nhạc Yên Nhi cảm thấy cơ thể đã thoải mái hơn nhiều, trang phục ngấm mưa cũng được đổi thành quần áo bệnh nhân bằng vải cotton của bệnh viện, bình truyền dịch đang truyền chất dinh dưỡng vào người cô, cô cũng không cảm thấy quá đau nữa.
- Em cũng thật là, rõ ràng không thể dầm mưa mà còn cố đi quay, nhỡ đâu để lại di chứng gì thì làm thế nào bây giờ?
Đến giờ Diệp Hiểu Như vẫn còn thấy sợ hãi.
- Không đâu, chị đừng lo, cơ thể của em thế nào trong lòng em hiểu rõ.
Nhạc Yên Nhi dịu dàng an ủi trợ lý của mình.
Ánh mắt cô hơi chuyển, nhìn thấy còn có một người nữa đang đứng trước cửa sổ, cô ngẩn ra một lúc, nhìn cẩn thận mới phát hiện ra bóng lưng đang đứng ngược sáng trước cửa sổ đó là Giang Sở Thù.
Thấy anh ta, Nhạc Yên Nhi mới nghĩ tới chuyện trước khi mình hôn mê, cô nhớ loáng thoáng hình như lúc ấy là anh ta ôm lấy mình…
Nhạc Yên Nhi khựng lại, ánh mắt nhìn anh ta có sự tìm tòi và suy ngẫm.
Vì Giang Sở Thù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-tong-tai-ly-hon-di/741911/chuong-320.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.