Không ngờ tự nhiên có một đội cảnh sát võ trang hạng nặng xộc vào phòng, rồi giơ súng chỉ thẳng vào Dư San San.
Dư San San sợ rúm cả người, giơ vội tay lên, mặt trắng bệch ra rồi hét:
- Chú cảnh sát ơi cháu là người tốt mà! Nhạc Yên Nhi vừa bực mình lại vừa buồn cười.
Cô bất đắc dĩ nói:
- Tớ báo cảnh sát đấy, tớ cứ tưởng cậu bị bắt cóc thật rồi gặp nguy hiểm tính mạng gì cơ.
Dư San San trợn tròn mắt:
- Cậu báo cảnh sát à? Má ơi, cô đâu muốn to chuyện như vậy đâu.
Tuy tên trai bao kia nhốt cô ở đây, thế nhưng anh ta còn chưa làm gì quá đáng cả mà.
Bây giờ cảnh sát đến đây rồi, họ có bắt tên trai bao đó đi không? Anh ta có bị ngồi tù không? Hơn nữa… đến khi cảnh sát sinh nghi mà điều tra thì chẳng phải chuyện cô tìm trai bao cũng sẽ lộ tẩy à?
- Báo cáo đội trưởng, trong phòng không có nhân vật khả nghi, cũng không có vũ khí nguy hiểm.
Thế nhưng tôi tìm thấy cái này ở trong phòng ngủ… Tiếng báo cáo đang rõ ràng dõng dạc, càng về cuối lại càng nhỏ dần đi.
Mọi người nhìn vào tay anh ta thì thấy nào là nến, nào là roi da, dây thừng, và cả thuốc bôi trơn… Ở đây đều là người trưởng thành, chỉ cần liếc một cái cũng biết đó đều là đồ dùng tình thú.
Mọi người đều có vẻ xấu hổ, chỉ có mỗi đội trưởng là nghiêm túc hẳn lên.
Giam giữ một cô gái, lại còn tàng trữ nhiều đồ dùng tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-tong-tai-ly-hon-di/741834/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.