Nhân viên công tác ở đây lập tức vây quanh Tưởng An Ny, lo lắng hỏi han:
- Cô Tưởng, cô không sao chứ? Tưởng An Ny lắc đầu, sắc mặt rất khó coi: Tôi đau bụng quá. Sao lại thế? Đau ở đâu? Hình như là...
dạ dày... Hôm nay cô ăn phải thứ gì sao? Tưởng An Ny cau mày suy nghĩ, bỗng nhiên mắt cô ta sáng lên, ngón tay chỉ qua đám người về hướng Đỗ Hồng Tuyết:
- Là cô! Đỗ Hồng Tuyết! Cô hạ độc trong nước phải không? Người ngồi trong nhà, oan từ trời rơi xuống cũng chỉ đến thế mà thôi.
Đỗ Hồng Tuyết bị chụp một cái mũ lớn như vậy, sợ hãi ngẩng đầu: Không phải, An Ny, sao chị lại nghĩ là em chứ? Nước là cô đưa cho tôi, tôi uống xong thì đau bụng, không phải cô thì ai? Tưởng An Ny càng nói càng tức:
- Tôi biết cô luôn ghen ghét tôi, thế nhưng không ngờ cô có thể giở thủ đoạn hạ lưu vào lúc này, tôi muốn giết cô! Có lẽ là lửa giận ngùn ngụt, Tưởng An Ny bỗng có sức giãy giụa muốn nhào qua.
Đỗ Hồng Tuyết càng hoảng, cô lắc đầu nguầy nguậy:
- Không phải, không phải em thật mà, cốc nước đó không phải do em rót.
Dường như được Đỗ Hồng Tuyết nhắc nhở, Tưởng An Ny mới nhớ ra có người không thể tránh khỏi liên quan, lập tức nhìn về phía Nhạc Yên Nhi.
- Không phải cô ta thì là cô phải không? Đúng, nước của Đỗ Hồng Tuyết là cô đưa cho cô ta, cô cũng không trốn được đâu! Nhạc Yên Nhi nhíu mày.
Sao cái cô Tưởng An Ny
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-tong-tai-ly-hon-di/741802/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.