Diệp Thiên Hạ xinh đẹp, lại được cha mẹ nâng niu chiều chuộng như công chúa, khí chất của cô rất tốt, quản lý vừa nhìn đã biết mình nhặt được bảo bối nhưng vẫn cố ý huênh hoang, hắn ta ngồi trên salon, chân vắt chéo: Sao lại muốn vào nghề? Thiếu tiền. Diệp Thiên Hạ cúi đầu không nhìn quản lý, dường như làm vậy sẽ có thể lừa mình dối người rằng chuyện này không bẩn thỉu như vậy.
Ngồi cạnh quản lý có một người khách, là một người đàn ông trung niên tai to mặt lớn, vừa thấy thiếu nữ ngây thơ như Diệp Thiên Hạ, lão ta đã bắt đầu đỏ mắt, kích động xoa tay:
- Em gái à, thiếu tiền thì nói cho anh, em đừng bán thân ở Dạ Liêu Nhân, theo anh đi, muốn bao nhiêu tiền anh cho bấy nhiêu, được không? Thấy một người đàn ông lớn tuổi hơn cha mình mà tự xưng "anh", dạ dày trống rỗng từ đêm qua của Diệp Thiên Hạ co rút, cô cắn môi im lặng.
Quản lý đang tính toán bồi dưỡng cô bé này thành cây rụng tiền của Dạ Liêu Nhân, làm sao có thể khiến người khác cướp cô đi được, gã nói luôn:
- Tổng giám đốc Ngô, anh làm thế không ổn đâu nhé, nếu thích cô bé này thì về sau tới nhiều để quan tâm cô ấy còn không được à? Chưa gì đã đoạt người của bên tôi, thế làm sao chúng tôi còn làm ăn được.
Tổng giám đốc Ngô đảo mắt, như nghĩ tới điều gì, lão híp híp mắt, nói:
- Không bao cũng được thôi, nhưng em gái này mới mười tám nhỉ, chắc còn trinh chứ? Vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-tong-tai-ly-hon-di/741756/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.