Nhạc Yên Nhi đau đến hít sâu, trong tích tắc, trán cô đã toát ra một tầng mồ hôi lạnh.
Bây giờ cô thực sự nghĩ rằng cột sống của mình gần như đã bị Lâm Đông Lục làm gãy.
Nhưng cô cắn răng cố nhịn, ngẩng đầu lên, không hề sợ hãi mà nhìn thẳng vào mắt anh ta, lạnh lùng quát:
- Cút ngay! Anh có tư cách gì để đối xử với tôi như thế? Những lời này tôi đã nói với anh không biết bao nhiêu lần rồi, vì sao anh còn không chịu buông tha cho tôi?
- Buông tha cho cô? Cô chưa bao giờ buông tha tôi, vì sao tôi phải buông tha cho cô?! Lâm Đông Lục gào thét, trán nổi gân xanh, anh ta lúc này đã mất đi lý trí.
Nhạc Yên Nhi kinh ngạc nhìn anh.
Lâm Đông Lục thế này là một Lâm Đông Lục cô chưa bao giờ biết.
Mặc dù lần trước ở quán cafe thái độ của Lâm Đông Lục cũng rất hung dữ, thế nhưng không điên cuồng như bây giờ.
Hiện giờ anh ta hệt như phát điên, Nhạc Yên Nhi thực sự sợ hãi.
Đôi tay của Lâm Đông Lục ghì chặt lấy vai Nhạc Yên Nhi, lực ghì rất mạnh, gần như bóp nát vai cô, hệt như hai người họ có thâm cừu đại hận vậy.
Nhạc Yên Nhi sợ rồi, nếu Lâm Đông Lục còn lý trí thì dù anh không nhớ rõ cô nhưng ít ra anh cũng sẽ nghe lời cô nói.
Nhưng Nhạc Yên Nhi cảm thấy dù cô có nói gì đi nữa, Lâm Đông Lục lúc này cũng sẽ không nghe vào.
Cô liều mạng giằng co, chỉ muốn thoát khỏi đôi tay đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-tong-tai-ly-hon-di/741733/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.