Nụ cười của An Tri Ý tắt ngấm.
Câu nói này nghe qua thì không có gì, từng từ từng chữ đều đang khen An Tri Ý, nhưng Tiêu Lam là nhân vật phản diện âm hiểm và ác độc, nói nhân vật này dựa theo An Tri Ý mà xây dựng thì chẳng phải đang nói bản tính cô ta cũng là như thế hay sao? An Tri Ý híp mắt, chẳng biết nghĩ gì mà không tiếp tục cãi lại.
Không những thế, cô ta còn tiến lên, thân thiết ôm lấy cánh tay Nhạc Yên Nhi, hỏi:
- Tối nay cô Nhạc có rảnh không? Đối với Nhạc Yên Nhi, An Tri Y như một con rắn độc, âm u và lạnh lẽo, chẳng biết khi nào sẽ cắn người một phát.
Bây giờ, cô ta đột nhiên chủ động tiếp cận Nhạc Yên Nhi thế này, cô có cảm giác như mình bị rắn độc quấn lấy, những nơi bị cô ta chạm vào đều thấy cực kỳ khó chịu.
Nhạc Yên Nhi nhẹ nhàng rút tay ra, nói:
- Ngại quá, tối nay tôi có việc rồi.
Tay An Tri Ý trống trơn nhưng cô ta cứ như không hề xấu hổ mà vẫn cười nói:
- Bây giờ vẫn còn sớm lắm mà, hay là chúng ta đi uống cafe đi? Nhạc Yên Nhi thật sự chẳng hiểu đầu cua tai nheo gì cả, quan hệ của mình và An Tri Ý tốt đến mức có thể cùng nhau đi uống cafe từ bao giờ vậy?
- Không cần đâu, tôi hơi mệt, muốn về nghỉ trước.
An Tri Ý trở mặt, không còn cười nữa mà thở dài thườn thượt.
- Cô Nhạc, tôi biết cô có rất nhiều hiểu lầm với tôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-tong-tai-ly-hon-di/741664/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.