Quả nhiên, ánh mắt sắc lẻm của Dạ Đình Sâm quét qua, Trần Lạc hiểu ra muộn màng mà ngậm miệng lại, trong lòng hối hận không thôi.
Nếu như cậu ta chết thì chính là chết vì ngu.
Chủ tịch muốn đi nghỉ phép sao? Rõ ràng là muốn đi gặp phu nhân mà! Âu Duyên Tây ung dung thu lại ý cười, lơ đãng hỏi:
- White Lover sao? Nghe có vẻ quen, là ai diễn thế? Trong lòng Bạch Kính Thần tuy biết rõ nhưng vẫn cố ý nói:
- Diệp Thiên Hạ, sao nào, có quen hả?
- Ngôi sao nhỏ hạng C thôi, ai quen biết cô ta chứ? Nói là vậy nhưng bàn tay đặt trên bàn của Âu Duyên Tây lại âm thầm nắm chặt lại.
- Đến khu nghỉ dưỡng đi.
Dạ Đình Sâm đột ngột nói.
Dạ Đình Sâm đã quyết định rồi thì Âu Duyên Tây cũng không muốn làm hắn mất mặt, giống như nghĩ đến điều gì đó, ánh mắt hoảng hốt một lát, rất lâu sau mới gật đầu nói:
- Được, thế thì đến khu nghỉ dưỡng vậy.
Ngừng một chút rồi lại nói tiếp:
- Nhưng em phải mang Phi Phi đi cùng.
Bạch Kính Thần cau mày:
- Phi Phi? Mày nuôi chó từ lúc nào thế?
- Người phụ nữ của tao, lần trước mọi người cũng gặp qua rồi.
Âu Duyên Tây cũng không để ý tới việc Bạch Kính Thần làm mất mặt Phi Phi, những người như bọn họ, phụ nữ bên cạnh đến rồi lại đi, đã sớm không để trong mắt nữa rồi, so sánh đám phụ nữ này với chó, nói không chừng vẫn còn đề cao bọn họ.
Suy cho cùng thì một con chó còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-tong-tai-ly-hon-di/741659/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.