Đợi đến chiều Nhạc Yên Nhi mới hiểu được “không cần lấy”
là có ý gì.
Dạ Đình Sâm rời đi chưa tới một giờ, đúng lúc Nhạc Yên Nhi đang định lát nữa đi về nhà một chuyến, quản gia Thẩm hẳn là sẽ không ngăn cản thì chuông cửa chợt vang lên.
Mợ Trương đi mở cửa.
Một người phụ nữ trung niên mặc đồ công sở gọn gàng chỉnh tề bước vào nhà, sau đó thấy Nhạc Yên Nhi đang ngồi trên sofa liền lập tức cúi người chào nói:
- Xin chào phu nhân.
Galaxy Plaza hân hạnh được phục vụ cô.
Tôi là Trần Vi, giám đốc nghiệp vụ.
Nhạc Yên Nhi còn chưa hiểu được đây là ý gì thì đã thấy Trần Vi hướng ngoài cửa vẫy tay, sau đó có người đẩy một dãy giá áo còn cao hơn người vào, trên đó treo đầy các loại trang phục nữ mới nhất.
Sau đó lại thêm một dãy.
Rồi lại thêm một dãy.
Đợi đến khi cả phòng khách ở tầng một đều bị tám giá áo phủ kín, Trần Vi mới lại đây cung kính nói với cô:
- Phu nhân, có thể làm phiền cô đo size được không? Đang quay phim hay sao vậy? Nhạc Yên Nhi quả thực sợ ngây người, đứng dậy mặc cho hai nhân viên làm việc cầm thước dây đo đạc trên người mình.
Cô hỏi một cách cẩn thận:
- Đây là… Quần áo cho tôi hả? Trần Vi mỉm cười lộ tám cái răng trắng bóc theo đúng tiêu chuẩn ngành dịch vụ:
- Đúng vậy, phu nhân.
Nhạc Yên Nhi ngơ ngác.
Đo size xong, nhân viên lập tức lấy ra quần áo phù hợp với vóc dáng của cô, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-tong-tai-ly-hon-di/741600/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.