Đường Dạ Khê nói: "Anh chọn chỗ đi, tôi không rành về nơi này lắm."
Cố Thời Mộ gật đầu: "Được."
Vậy là anh dẫn ba mẹ con Đường Dạ Khê tới võ quán mà anh hay đi.
Sau khi chuẩn bị mọi thứ sẵn sàng, hai người chính thức bước lên sàn đấu võ.
Đường Dạ Khê vốn được huấn luyện, dạy dỗ bởi một người thầy có tiếng tăm, cho nên từng đòn cô tung ra đều vô cùng có lực, hơn nữa những động tác của cô trông cũng tinh vi, cực kỳ đẹp mắt.
Đường Tiểu Sơ và Đường Tiểu Thứ ra sức vỗ tay, nhiệt liệt đồng lòng cổ vũ mẹ cố lên.
Nhưng điều khiến cô ngạc nhiên đó là, năng lực của Cố Thời Mộ cũng không phải dạng vừa!
Nhìn qua thì trông anh giống một người đàn ông cao quý lúc nào cũng khoan thai bình tĩnh, một người đàn ông sống trong nhung lụa không biết khổ là gì, nhưng mỗi chiêu anh tung ra đều vô cùng có lực. Như thể sấm vang chớp giật, chèn ép từng đòn tấn công của cô.
Do một đòn đánh sơ suất, cô bị anh đánh trúng vào vai, cơ thể cô bắt đầu mất lực, ngả ngửa ra sau.
Giữa tiếng hét đầy lo lắng của hai đứa trẻ, cánh tay vững vàng của Cố Thời Mộ đã kịp đỡ lấy eo cô.
Anh ôm cô, xoay người ổn định lại cơ thể, sau đó nhanh chóng rút tay ra khỏi người cô, bờ môi đẹp khẽ cong lên thành nụ cười: "Sao rồi? Còn muốn đánh nữa không?"
Đánh đấm với anh mấy chục chiêu, hiện giờ Đường Dạ Khê như ngộ ra một điều, có vẻ cô... thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-thien-tai-bao-boi/310854/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.