Quản lý cũng đã nhận được tin đồn răng Đường Ninh đã ra nước ngoài để đào tạo chuyên sâu.
“Xem ra thời co đã đến, Hải Thụy là một tập đoàn lớn, cho nên Mặc Đình không thể suốt ngày ở cùng Đường Ninh bên nước ngoài, vậy thì không hành động lúc này thì còn chờ khi nào nữa?”
“Anh điên rồi à? Anh cũng muốn ra nước ngoài? Còn bản thảo của anh thì sao?”
“Tôi sẽ gửi bản thảo đúng thời hạn cho cô, chuyện này liên quan gì đến việc tôi đang ở đâu?” Hàn Tu Triệt đáp: “Điều tra kỹ càng xem Đường Ninh đào tạo ở đâu, lập tức sắp xêp lịch trình cho tôi.”
Quản lý nghe xong không khỏi trợn mắt: “Được thôi, tôi không cảm được anh, ai bảo tôi là quản lý của anh chứ? Nhưng tôi phải cảnh cáo anh trước, Đường Ninh bây giò không còn nồi tiêng nữa rồi, gân với cô ta quá coi chừng bị liên lụy.”
“Cô cho răng với tài năng của Đường Ninh, cô ta sẽ cam tâm chôn vùi bản thân sao? Nếu đã ra nước ngoài đào tạo, chứng tỏ răng cô ta sẽ trỏ lại như xưa, không tin chúng ta cứ chờ xem.”
“Xí Quản lý không nói nên lời, đảo mắt rời khỏi căn hộ của anh ta, còn Hàn Tu Triệt, khi anh ta đóng bản vẽ lại liền quay ra hôn lên quả địa câu: “Đường mỹ nhân, tôi tới đây.”
Sau hơn hai mươi tiêng cũng đã đên được nước Anh, may mà Yên Nhi không hề có tỏ ra khó chịu, về tới nhà mới vẫn nhoẻn miệng cười.
Đường Ninh không khỏi kinh ngạc: “Tinh nhân nhỏ của anh lớn lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-ong-xa-cuc-pham/887336/chuong-1429.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.