Đường Ninh nhận thây sự khác thường của cô, nhịn không được hỏi: “Từ lúc về bệnh viện chị đã không bình thường rồi, đang nghĩ gì? Mặt đỏ như vậy.”
“Không có gì.” Đường Nghệ Thần vội vàng hắng giọng, chuyền sự chú ý vào hộ sơ của Đường Ninh, “Sáng mai bắt đầu làm các các loại kiêm tra để xem có phù hợp làm phẫu thuật hay không, nên tôi nay em nghỉ sóm đi.: Đường Ninh gật đầu.
“Yên tâm đi, có rủi ro, nhưng bác sĩ nhất định sẽ khống chế đến mức thấp nhất cho em.
Đường Ninh gật đầu một lần nữa.
Thực tế, lần này không phải phẫu thuật gì lớn, Đường Ninh vốn dĩ cũng không mấy lo lắng, nếu đã giao phó Sinh mạng của mình thì những lo lắng dư thừa kia đều không có lợi cho cô và đứa bé.
Một đêm trước phẫu thuật, Mặc Đình và Hạ Ngọc Linh dắt theo hai đứa nhỏ nhà họ Mặc đến phòng bệnh cô vũ cho mẹ.
Mặc Tử Hi thân làm anh trai, khuôn mặt ngơ ngác nhìn những thứ mới mẻ trong bệnh viện, còn Mặc Tử Thần lại rất thành thục ngôi trên giường bệnh của Đường Ninh, nhân lúc mọi người không chú ý, len lén kéo chăn đắp cho Đường Ninh, đến lúc Đường Ninh quay đầu lại nhìn cậu bé, cậu bé lại giả vờ như không đề ý Đường Ninh đã quen với kiểu thần bí của đứa bé này rồi, nên cũng không có gì làm lạ, cứ coi như chưa nhìn thấy đi.
Bởi vì đến bây giò cô cũng không có cách nào lý giải được, Mặc Tử Thần sao lại trưởng thành sớm đến như vậy.
“Lúc đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-ong-xa-cuc-pham/887327/chuong-1420.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.