Lục Quang Ly sửng sốt, chỉ cảm thấy như sét đánh giữa trời xanh, bởi vì anh vốn dĩ không ngờ đến Đường Nghệ Thần sẽ rời khỏi bệnh viện mà không thèm chào hỏi một tiếng, rời khỏi tâm mắt của anh.
Tình nghĩa bao nhiêu năm, cho dù là anh em lẽ nào cũng không thèm chào hỏi sao?
Sau khi tan sở, Lục Quang Ly đên bệnh viện mới, nhìn thầy Đường Nghệ Thần đang làm tình nguyện viên trong bệnh viện, anh bước tới kéo cô sang một bên hỏi: “Tại sao rời đi cũng không nói với tôi một tiêng?”
“Mấy ngày nay tôi chỉ đang đi nghỉ phép, sau đó tôi phải quay lại bệnh viện để chuyển giao công việc.”
Đường Nghệ Thân đáp: “Vậy r nên, tôi nghĩ không cân phải đề cập đến chuyện đó với anh, hơn nữa tôi không cảm thầy rằng tôi đưa ra quyết định gì cũng cân phải thông qua sự đồng ý của anh.”
“Thật sự rất tức giận?”
Nghe thấy câu hỏi như vậy của Lục Quang Ly, Đường Nghệ Thần hít sâu một hơi rôi gật đâu: “Có lẽ vậy.”
“Thế nào, cô không muốn trở lại nữa sao?”
Đường Nghệ Thân lắc đầu: “Đường Ninh nói đúng; Cho dù tôi có tệ cỡ nào thì cũng là nhị tiêu thư nhà họ Đường. Tôi không cần xem thường bản thân mình như vậy.”
Nói xong, Đường Nghệ Thần sửng sốt một chút, tiếp tục nới với Lục Quang Ly: “Sau này, anh giữ gìn sức khỏe.”
“Tôi biết rồi.”
“Hả?” Đường Nghệ Thần hoàn toàn không hiểu ỷ của Lục Quang Ly.
“Bảo trọng.” Nói xong hai chữ này, Lục Quang Ly xoay người rời đi không thèm nhìn lại.
Đường Nghệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-ong-xa-cuc-pham/887323/chuong-1416.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.