“Loại chuyện này không cân đên chị.”
Mặc Đình chỉ thâm trầm nói một câu, nhưng Đường Nghệ Thần đã hiểu ý của anh.
Đường Nghệ Thân gật đâu, Lục Quang Lệ đang đứng khoanh tay phía sau với một biêu hiện vô cùng mật kiên nhẫn.
Lần nào cũng là Đường Nghệ Thần gọi anh ấy tới, lần nào cũng nói bệnh tỉnh khó chữa trị, nhưng mỗi lần Đường Nghệ Thần bị gọi tới không phải vì Đường Ninh thì cũng là vì bạn của Đường Ninh.
“Anh về đây.”
Đường Nghệ Thần biết Lục Quang Lệ đang khó chịu, phải nói là anh ây không có lúc nào dễ chịu cả.
Cho nên cô chỉ đành gật đầu, dù sao thì chuyện lần này của Đường Ninh cô phải tự mình sắp xếp.
Ngay sau đó, một đám truyền thông nghe được tin tức ùn ùn kéo đến, suy cho cùng thì trong giới lại có người ra đi, lại cộng thêm việc Đường Ninh đang nằm viện, cho nên giới truyền thông luôn muốn lấy một chút tin tức.
“Trước khi phóng viên đến, chúng ta mau chóng giúp Đường Ninh chuyên viện, dù gì thì con bé cũng cân phải tĩnh dưỡng.”
Mặc Đình không trả lời Đường Nghệ Thần, anh gọi điện cho Lục Triệt trước, yêu câu cậu ấy sắp xếp vệ sĩ và quan hệ công chúng.
Còn về Hạ Hàm Mạt, chỉ có thể giao cho chị Long và Lâm Thiễn lo liệu Cho nên khi Đường Ninh tỉnh dậy sau cơn mê man, cô đã trở lại Khải Duyệt Đề Cảnh. Trong nhà không có sự ồn ào và tiếng khóc của bệnh viện khiến Đường Ninh cảm thầy có chút không quen.
“Hàm Mạt…”
“Cô ây đi rồi.” Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-ong-xa-cuc-pham/887302/chuong-1395.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.