Cuối cùng phòng bệnh cũng trở nên yên tĩnh, lúc này Đường Ninh mới yên lặng nhìn Mặc Đình: “Những chuyện ngày thường em làm thực ra trong mát anh có phải rất ngu ngốc không?”
Mặc Đình cười nhẹ xoa đầu Đường Ninh: _Em thông minh nhất trong số phụ nữ.”
“Hạ Hàm Mạt tỉnh rồi à?” Đường Ninh cười theo, nhưng lại nhận ra lúc này vẫn còn người bởi vì cô mà đang năm trong phòng chăm sóc đặc biệt.
Có lẽ là vì cảm thấy tội lỗi, cho nên kim chủ của Hạ Hàm Mạt đến gặp cô ây vài lần, thấy người cho đến nay.
vận chưa tỉnh lại liên quay người rời khỏi bệnh viện, kể từ đó cũng không bao giờ xuất hiện nữa. Đây có nghĩa là đã bị bỏ rơi?
Lâm Thiên đã đên phòng bệnh thăm Hạ Hàm Mạt, cũng nói điều gì đó với cô ây, ít nhất đôi với Lâm Thiên, cô ây không còn cảm nhận được những tồn thương mà cô ấy đã từng phải chịu đựng nữa rôi, hơn nữa Hạ Hàm Mạt của hiện tại vẫn là Hạ Hàm Mạt mà cô ấy từng quen biết.
“Thật ra tôi chưa bao giờ trách cô, bởi vì tôi hiểu tình yêu có thể khiến người ta mù quáng, cho nên sau khi cô xử lý thứ rác rưởi Châu Thanh, sự oán, hận của tôi đối với cô đã biến mất rồi.”
“Hiện tại, chỉ cần chờ: cô tỉnh lại, tận mắt nghe tôi nói lời này, Hạ Hàm Mạt, Cự Tỉnh đang chờ cô.”
Có lẽ là do có Sự hiện diện của Lâm Thiên nên tất cả các chỉ số trên cơ thể của Hạ Hàm Mạt đều có phản ứng.
Tuy nhiên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-ong-xa-cuc-pham/887300/chuong-1393.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.