“Vì là anh mời, tôi nhất định phải đến rồi.” Đường Ninh đứng dậy dưới sự bảo vệ của Mặc Đình và nói với Lâm Vĩ Sâm.
“Cô không biết có bao nhiêu người ở đây muốn nhìn thấy cô đâu.”
“Là muốn xem tôi lại mang tin tức gì đến phải không?” Đường Ninh tự giễu.
“Phải rồi, hôm nay có một chuyện rất quan trọng.” Lâm Vỹ Sâm lây ra một tắm danh thiếp trong túi quân đưa cho Đường Ninh: “Tôi chủ yêu là muốn giới thiệu người này với cô, cậu ây cũng rất thích nghiên cứu khoa học viên tưởng, hiện giờ cũng có chút thành tựu nhỏ, tôi nghĩ có thê giúp được cô.”
Đường Ninh cầm tắm danh thiếp trong tay, nhìn một cái rồi mỉm cười: “tàm phiên anh rồi, kết hôn mà còn nhớ giúp đỡ tôi.”
“Suy cho cùng thì cô là người mà tôi coi trọng và yêu quý nhất trong những người từng hợp tác với tôi. Tạp chí TO mà lúc trước cô chụp, đệên bây giờ tôi vận cho người trên biển tuyên truyền của công ty. Bởi vì tôi muôn nói cho tất cả người mầu biết, đâu mới gọi là người mẫu thực sự.”
“Tôi vẫn luôn ghi nhớ ân tình của anh.” Đường Ninh nói.
Nhưng lúc này Lâm Vỹ Sâm lại đột nhiên nói với Đường Ninh: “Khi nào tôi có việc nhất định sẽ tìm cô giúp đỡ.”
Đường Ninh vẫn giữ nụ cười, bởi vì ý của Lâm Vỹ Sâm cơ bản chính là có chuyện muôn nhờ, đương nhiên, trước đây Lâm Vỹ Sâm giúp đỡ cô như vậy, cô cũng nên báo đáp lại.
Chỉ là không biết tại sao, Đường Ninh đột nhiên cảm thầy trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-ong-xa-cuc-pham/887286/chuong-1379.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.