Tuy nhiên, sau khi Đường Ninh nghe xong, cô đột nhiên muôn cười.
“Thưa ông, ông đang đùa sao?”
“Tôi nói nghiêm túc.”
“Không phải, nhật định là ông đang, nói đùa. Trước chưa nói Cự Tỉnh có thiếu khoản tiền đó không. Cho dù tôi từ bỏ việc bắm máy bộ phim này, tôi cũng không đề cho người có thân phận như ông trở thành cỗ đông trong bộ phim của tôi.” Đường Ninh nói với ông cụ Phạm: “Đây là giới hạn làm người của tôi.”
Ông cụ Phạm sau khi nghe Đường Ninh nói xong, vẻ mặt của ông lão có chút ngân ra.
Bởi vì ông ta luôn tin vào sự tàn nhẫn của **** và sự bắt chính của diễn viên, nhưng nói đến Đường Ninh này, xem ra người hắc đạo còn không biết xấu hồ và đáng ghét hơn hai lối người này.
“Bây giò tôi đang điều hành một công việc kinh doanh hợp pháp.”
“Nhưng nền móng vẫn là đống xương trắng.”
Hai người cứ như vậy nhìn nhau, không ai có thể nhường ai, thực ra cũng có thể nhìn ra được ông cụ Phạm cũng đang kiềm chế bản thân, dù sao ngôi trước mặt ông ta là một người phụ nữ lại đang mang thai, cho dù ông ta đáng khinh đên mức nào cũng sẽ không động thủ với những người yêu đuôi.
“Gan của cô thật lớn… Vậy ý cô là chọn ngọc đá đều hủy: sao?” Ông cụ Phạm lệc nhìn Đường Ninh hỏi: “Tôi chỉ là không hiểu. Tôi mua cổ phần phim của cô thì không có bắt kỳ tồn thất nào đối với cô……
“Bộ phim của tôi chỉ có thể là thuần túy. Tôi không chấp nhận bắt kỳ điểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-ong-xa-cuc-pham/887281/chuong-1374.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.