Tỉnh Lậm đến tận khuya mới về, nhìn thấy sắc mặt của Lâm Thiễển còn tưởng cô ăn phải thuốc nổ: “Lý Cần bắt nạt cô à?”
Lâm Thiền lắc đầu.
“Vậy là bắt nạt rồi, kể tôi nghe coi.”
Chịu không nồi sự vướng víu của Tỉnh Lam, Lâm Thiền đem chuyện chị nuôi trút hết ra, cuôi cùng nhận được tràng cười lớn của Tỉnh Lâm: “Lâm Thiển ơi Lâm Thiền, cô cũng có ngày hôm nay, cô có biết dáng vẻ ghen tuông của cô đáng yêu đến mức nào không?”
“Cô nhất định phải lôi tôi ra làm trò cười ngay trong lúc này sao?”
Tỉnh Lam thây cô giận thật rôi liên an ¡: “Được rôi, đừng giận nữa. chỉ cân trong lòng cô không tin, thì chân tướng của chuyện này sớm muộn cũng sẽ được sáng tỏ.”
“Nói thừa.” Nói xong, Lâm Thiển trở về phòng, thu dọn một hồi rồi lên giường muôn ngủ một BC cho hả giận.
Nhưng Tỉnh Lam lại gọi thẳng cho mẹ Lý.
“Thím ơi, hôm nay có một người phụ nữ mạo danh là chị nuôi của anh họ tới tìm Lâm Thiền, khiến Lâm Thiên giận gần chết rồi, con dâu của thím sắp không còn nữa rồi.
Mẹ Lý nhận được điện thoại của Tỉnh Lam, tức giận dậm chân.”
“tý Cần quen biết ở đâu cái thứ con gái không sạch đó, lại còn tìm đến chỗ Thiền Thiền rồi sao?”
“Chiến hữu? Làm gì có chiến hữu nào lại đi cắt đứt nhân duyên của người khác? Ông nó, gọi điện ngay cho thằng khôn Lý cân, hỏi xem chuyện, gì, phải giải thích rõ ràng cho tôi. Nếu không thì ở đâu thì cút vệ đó, từ nay về sau đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-ong-xa-cuc-pham/887134/chuong-1227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.