Lần này, Đàm Tô Lăng trực tiếp hỏi Mặc Đình: “Tại sao không thông báo cho Đường Ninh? Mặc dù mỗi lần Qủa Qủa chỉ phát sốt, nhưng không có nghĩa là thằng bé không muốn mẹ mình ở bên cạnh.”
“Bác sĩ, cô quản hơi nhiều đáy!” Mặc Đình trực tiếp trả lời.
Đàm Tô Lăng bình tĩnh lại trong vài giây rồi mới hạ nhiệt cho Quả Quả.
“Cho dù là kết hôn về mặt hình thức nhưng cũng không nên chỉ sinh ra mà không nuôi nắng. Chẳng lẽ không có chút tình cảm nào với đứa bé mang thai tháng mười trong bụng sao?”
“Vợ tôi không có chuyện không quan tâm đến con, là do tôi không nói cho cô ấy biết mà thôi. Nếu bác sĩ Đàm tiếp tục xen lẫn tình cảm cá nhân vậy thì tôi có thể thay đổi bệnh viện.” Mặc Đình lạnh lùng nói: “Cô không nên bận tâm đến chuyện nhà của người khác.”
Đàm Tô Lăng gật đầu, đợi cho đến khi cơn sốt của Quả Quả thuyên giảm, mới nói thẳng với Mặc Đình: “Tôi chỉ cảm thấy đau lòng cho đứa trẻ mà thôi.”
“Không đến lượt cô.” Sau khi Mặc Đình nói xong bốn chữ này liền ôm Qủa Qủa trong tay rời đi, khi đi ra đến cửa thì nói với Bạch Lệ Hoa đang đi theo phía sau: “Mẹ, chuẩn bị đổi bệnh viện.”
Điều mà Mặc Đình hối hận nhất có lẽ là trước đây anh chưa từng nghĩ đến việc lập một đội ngũ y tế riêng.
Kể từ khi biết cơ thể Qủa Qủa yếu ớt, Mặc Đình đã đi khắp nơi trên thế giới để tìm kiếm các bác sĩ nhi khoa có thẩm quyền chỉ để xoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-ong-xa-cuc-pham/886922/chuong-1015.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.