Nói xong, Thẩm Tinh Yên trở lại trước mặt An Tử Hạo, hai người lần lượt vào căn hộ, sau đó đóng chặt cửa lại.
“Không được, đề phòng người gia này muốn kiếm chuyện, em nghĩ phải nghĩ ra cách giải quyết một lần.” Thẩm Tinh Yên làm sao có thể chịu được cách năm ba hôm người nhà họ Vân lại tới cửa kiếm chuyện? Không nói tới việc cô ấy và An Tử Hạo là người của công chúng, ngay cả người bình thường cũng không chịu nỏi loại tra tấn này: “Ngoài Tống Hân ra, em chưa từng thấy ai ghê tởm hơn gia đình này!”
Nhìn thấy Thảm Tinh Yên đang đi lại trong phòng khách, An Tử Hạo thuận thế kéo cô ấy vào lòng: “Anh sẽ giải quyết. Từ nay về sau, anh sẽ không để cái gia đình ghê tởm này lọt vào tầm mắt của em.”
“Thật sao?” Thảm Tinh Yên hoài nghỉ.
“Thật đấy.” An Tử Hạo gật đầu: “Đi tắm rửa đi. Buổi chiều sẽ có buồi thử kính. Mang tiểu Thất đi cùng. Đừng làm anh mắt mặt.”
“Em biết rồi.” Sau khi Thẩm Tinh Yên ngoan ngoãn hôn một cái, bước vào phòng tắm. Mà An Tử Hạo sắc mặt tối sằm lại, có một số việc thật sự cần phải làm triệt để.
Sau khi Thẩm Tinh Yên và tiểu Thất rời đi, An Tử Hạo lái xe đến bệnh viện nơi mẹ Vân từng ở, chắc chắn mẹ Vân cũng đang ở trong khu bệnh viện này vì bị gãy xương sườn.
Nhìn thấy An Tử Hạo xuất hiện, không nói đến cha Vân mẹ Vân, mà cả vợ của em trai Vân, cũng có vẻ đặc biệt tức giận: “Các người ÿ thế hiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-ong-xa-cuc-pham/886856/chuong-948.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.