Thẩm Tinh Yên thật sự rất ghen tị và ngưỡng mộ Đường Ninh, bởi vì cho dù đưa ai cho Đường Ninh, cô đều có thể thuần phục được.
An Tử Hạo nghe xong, cười một tiếng, cuối cùng nói với Thẩm Tinh Yên: “Những đau khổ mà Đường Ninh phải chịu đựng không phải điều em có thể tưởng tượng được.
Cô ấy đã từ một thời huy hoàng rơi xuống vực sâu, phải chịu sự phản bội và tính toán, người ở trong trạng thái đó, sự bùng phát rất khủng khiếp.”
“Em có thể không bao giờ có thể đạt được trình độ của cô ấy…
“Bởi vì em không chịu được kích thích.”
Thẩm Tinh Yên suy nghĩ một chút, ngập ngừng hỏi An Tử Hạo: “Anh… sẽ luôn đối tốt với em như vậy chứ?”
*Đương nhiên.” An Tử Hạo trả lời Thẩm Tinh Yên rồi hôn lên môi cô ấy, nhưng anh không biết rằng cuộc sống hiện tại này sẽ sớm bị đập tan…
Chuyện Đường Ninh đã giáo huấn Bạch Lâm Lâm, mọi người trong giới đều khen ngợi, suy cho cùng, những thứ tự mãn khi cho rằng mình nỗi tiếng, đáng bị dạy dỗ.
Tuy nhiên, sau khi Bạch Du nghe đến đây, tự nhiên mặt đỏ bừng tức giận, trực tiếp đập bàn văn phòng.
Tuy rằng cô ta thường giáo huấn Bạch Lâm Lâm, nhưng dù sao cũng là em gái cô ta, Đường Ninh làm như thế này, tương đương tát một cái vào mặt cô ta.
Bởi vì Đường Ninh làm như vậy, quả thực có một ý nghĩa khác.
Vì chị gái Bạch Du không biết tự dạy dỗ vậy nên để Đường Ninh dạy dỗ thay cho, phải luôn có người dạy Bạch Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-ong-xa-cuc-pham/886847/chuong-939.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.