Khi Đường Ninh đang chờ sinh trong phòng sinh, Mặc Đình muốn ở bên cạnh cô, nhưng Đường Ninh biết tính khí của Mặc Đình. Nếu cô thể hiện nỗi đau của mình, thì rào cản này có thể sẽ được lưu giữ trong tim anh mãi mãi.
Vì vậy, Đường Ninh từ chối Mặc Đình ở với cô.
Thoáng chốc, cơn đau ập đến, Đường Ninh chỉ cảm thấy hô hấp dồn dập, có chút hụt hơi.
Bên ngoài phòng sinh tất cả mọi người đang hồi hộp chờ đợi, chỉ có Mặc Đình ngồi yên lặng trên băng ghé, cả người hiện ra rất căng thẳng, tuy rằng không nói lời nào, nhưng không ai có thể bỏ qua sự tồn tại của anh.
Đường Ninh, cô đã vượt qua mọi khó khăn rồi, lẽ nào vẫn không thể sinh ra đứa con cho người đàn ông mình yêu sao?
Nghĩ đến đây, thân thể Đường Ninh toàn lực.
“Đường Ninh, cố lên nào, tôi đã nhìn thấy đầu của đứa bé…”
Trong phòng, Đường Ninh đau đớn kịch liệt, suýt nữa ngất đi vì đau.
Ở ngoài phòng, ai cũng có thể thấy Mặc Đình đau khổ đến nhường nào.
“Nha đầu này, sao lại gặp nhiều khó khăn như vậy.” Ông nội Đường không khỏi thở dài nhìn cửa…
Ngay sau đó, y tá bước ra khỏi phòng sinh, trực tiếp nắm tay ông cụ hỏi: “Có phải người nhà của Đường Ninh không?”
“Vâng, là tôi.”
“Chúc mừng, đã sinh rồi, mẹ và con đều bình an, lát nữa có một y tá đặc biệt sẽ bế em bé ra cho người nhà xem.
Đừng lo lắng, Đường Ninh tất cả đều ổn.”
Mọi người thở phào nhẹ nhõm khi nghe hai chữ sinh rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-ong-xa-cuc-pham/886808/chuong-900.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.