“Tống Hân này có phải có một người đại diện đi ăn trộm tài liệu đúng không?” “Còn gì nữa, mấy ngày trước, độ nỗi tiếng ở Thịnh Kinh vẫn còn rất cao. Chính vì việc của người đại diện mà người hâm mộ bắt đầu rời đi. Không ngờ cô ta lại ác độc như vậy.” “Tôi không thể tin rằng hai người có con đường phát triển khác nhau mà tại sao cô ta lại đối xử với Đường Ninh như: vậy? Hơn nữa còn khiến ông Hồ tự tử.” “He he, người phụ nữ này luôn kiêu ngạo. Chắc cô ta không chịu nổi Đường Ninh nỗi tiếng hơn cô ta, ghen tị với Đường Ninh có tài nguyên tốt hơn cô ta. Chuyện này có gì lạ đâu.” “Nếu thật là Tống Hân, làm ơn đi chết đi!” “Hải Thụy đang điều tra sự thật.” “Sự thật? Sự thật là trước hết nên giữ gìn danh tiếng của nghệ sĩ. Hải Thụy các người đối xử với nghệ sĩ như vậy sao? Tôi thấy danh tiếng của Đường Ninh được duy trì tốt. Lẽ nào phân biệt đối xử?” “Cho dủ Đường Ninh có chuyện, Hải Thụy cho đến khi điều tra xong cũng sẽ không ra ngoài quan hệ công chúng. Nếu cô vô tội, tại sao lại sợ điều tra?” Phương Dục bình tĩnh hỏi. “Được, tốt lắm, tôi nghĩ Hải Thụy các người chỉ mở cho một mình Đường Ninh thôi?” Sau đó, Tống Hân cúp điện thoại, bám số của Tiêu Dư Hòa: “Em bị hãm hại, thật khó chịu.” Tiêu Dư Hòa đã biết toàn bộ sự việc từ Internet. Mặc dù Tống Hân bị nghi ngờ, nhưng rốt cuộc không có bằng chứng xác thực nào cả, không
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]