“Tiêu tổng, người rõ ràng không nên nói lời ám chỉ, tôi nghĩ chúng ta không cần phải đi vòng vo, đúng không?” Đường Ninh nói, giống như người đại diện của Mặc Đình hơn, bởi vì Mặc Đình từ đầu đến cuối đều không can thiệp vào.
Không định thương lượng với nhau từ đầu đến cuối. Bởi vì anh quả thật là đang khinh thường.
“Tống Hân! Cô ấy là bạn gái của tôi. Tôi muốn nhìn thấy cô ấy phát triển tốt ở Hải Thụy. Tôi cũng mong chủ tịch Mặc và Mặc phu nhân thương xót, đừng quá chèn ép.”
Tiêu Dư Hòa thấy Đường Ninh không khách khí, anh ta cũng không có gì phải lo lắng.
“Bộ phim thứ ba của Mặc phu nhân sắp ra mắt. Tôi đã xem… là một bộ phim hay, nhưng cha tôi xem không được hay cho lắm. Cô xem, vậy nên vẫn chưa được lên lịch.”
“Ý của tôi là, có thể nhất trí với chủ tịch Mặc, các người cho Tống Hân tài nguyên tốt nhất, còn tôi sẽ dành cho Mặc phu nhân một cái màn hình lớn nhất?”
Hóa ra là vì Tống Hân.
“Chủ tịch Mặc nên hiểu lòng tôi nhất, đúng không? Dù gì thì anh cũng chỉ có một người phụ nữ là Mặc phu nhân, và tôi cũng không nỡ thầy Tống Hân nhà tôi chịu uất ức. Anh thấy đấy, kể từ sau tai nạn của người đại diện cho đến nay, không ai quan tâm, thu xếp… Tôi thực sự thấy xót xa”
Tiêu Dư Hòa này trông không giống Tống Hân, trông anh ta kiên định và không biết nông sâu thế nào.
Trong lời nói có cả thương lượng, cũng có đe dọa đàn áp.
Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-ong-xa-cuc-pham/886779/chuong-871.html