Người thợ xăm đứng hình vài giây, sau đó ngắng đầu nhìn cô cười: “Đương nhiên.”
Chỉ là… người có cái tên này sẽ không vui lắm khi nhìn thấy con chó này!
“Vậy thì hãy xăm như vậy đi.”
Nói xong những lời này, Hứa Thanh Nhan cảm tháy đầu nóng bừng bừng, vì vậy cô ấy bình tĩnh nghĩ lại, có phải cô ấy tự đa tình đem tên của Đường Tĩnh Tuyên đùa bốn trên người cô ấy như thế này không, nhưng cô ấy nghĩ muốn đi theo Đường Tĩnh Tuyên thì không cần do dự, không hối hận về quyết định.
Trên thực tế, Hứa Thanh Nhan là một người không thể bị kích thích.
Bởi vì cô ấy đã phải chịu đựng quá nhiều từ khi còn là một đứa trẻ, cô ấy rất trân trọng lòng tốt của người khác đối với mình.
Chỉ cần có người nguyện ý cho cô ấy, cô ấy bất chấp gian nguy, sẽ không do dự, càng không nói đến việc Đường Tĩnh Tuyên vì cô ấy mà bị thương tích nặng nề như vậy.
“Cô Hứa, chúng ta đi khử trùng.”
Nghe tháy lời nhắc nhở của thợ xăm, Hứa Thanh Nhan lây điện thoại di động ra gọi cho Tống Nghiên Thư: “Cô sai rồi.
Tôi không phải người như cô. Sở dĩ tôi đến chậm như vậy là vì tôi không hiểu Tĩnh Tuyên đối xử tôi tốt, với sự không trân trọng của cô là hai điều khác nhau.”
“Vậy hả?”
*Trong tương lai, cậu ấy sẽ thuộc về tôi.” Hứa Thanh Nhan lấy hết can đảm tuyên thệ chủ quyền với Tống Nghiên Thư: “Tôi sẽ chăm sóc cậu ấy thật tốt. Không còn chuyện của cô nữa rồi, Tống Nghiên Thư.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-ong-xa-cuc-pham/886593/chuong-684.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.