*Nếu đã sống cùng với cha của em, cái gì cũng không thay đổi được, vẫn bị đánh đập như thé, vậy thì sửa soạn bản thân mình theo dáng vẻ mà em thích đi, không cần tủi thân cho mình gì cả.” Đường Ninh giống như một người hướng dẫn vậy, nói với Hứa Thanh Nhan đầy kiên nhẫn.
Hứa Thanh Nhan suy nghĩ một hồi, thì phát hiện những lời của Đường Ninh quả thật có mấy phần đạo lý, nhưng đồng thời cũng có mấy phần chán nản, chán nản bản thân mình trước đây đã nhiều năm như thế rồi, tại sao phải ngụy trang cho mình như vậy.
Sau đó, Đường Ninh liền kêu Lục Triệt sắp xếp cho một stylist đến Khải Duyệt Đế Cảnh: “Đây là nhóm make up, chị vẫn luôn dùng đến, sau này em có thể tìm đến bọn họ thử.”
Hứa Thanh Nhan nghiêm túc nhớ lấy những lời nói của Đường Ninh, sau đó thì nhìn mái tóc dài giống như rong biển của mình: “Em giao hết cho mọi người đó, em tin vào sự chuyên nghiệp của mọi người.”
Mấy stylist mỉm cười gật đâu, sau đó thì hoàn toàn bát đầu bận rộn trên người của Hứa Thanh Nhan.
Có lẽ là nhìn ra được Hứa Thanh Nhan có phần hơi căng thẳng, vì vậy, Đường Ninh di chuyển cơ thể nặng nề cồng kènh của mình, hỏi Hứa Thanh Nhan: “Cha em, có sợ cái gì hay có thể nói là, có kiêng dè người nào không?”
“Ông em.” Hứa Thanh Nhan nói không cần suy nghĩ: “Cha em chính là sợ ông…”
“Vậy thì ông em…”
“Ông đang ở trên một hòn đảo tư nhân nhỏ, nhưng không xa Thịnh Kinh lắm, đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-ong-xa-cuc-pham/886523/chuong-614.html