“Đừng sợ, chúng tôi sẽ ở bên giúp cô.” Lâm Thanh nói nhỏ với Đường Ninh.
Đường Ninh quay đầu nhìn Mặc Đình, lại thấy anh cong môi, rõ ràng đang cười, nhưng cô vẫn chưa thể thả lỏng: “Tôi sẽ làm “Đồ nhi ngốc” đến cuối cùng, mọi người không cần lo lắng.”
“Có gì phải lo lắng?” Mặc Đình hỏi ngược lại.
“Nếu là một người mẫu, em có thể kiểm soát tất cả những thay đổi, em biết phải làm gì để có thể khôi phục hình tượng của mình và giúp bản thân hoàn thiện hơn, nhưng là một diễn viên … em vẫn còn rất lạ lẫm.”
“Kỹ năng diễn xuất của cô, cộng với khả năng quan hệ công chúng của Mặc Tổng, sớm muộn gì giải cho nữ diễn viên chính xuất sắc nhất cũng sẽ nằm trong tay cô.” Lâm Thanh không ngần ngại khen ngợi Đường Ninh.
Bởi vì trong vòng tròn này, một số người không có tài năng còn không chăm chỉ, và đa số những người không có thiên phú nhưng lại vô cùng nỗ lực. Những người như Đường Ninh vừa tài năng vừa chăm chỉ thực sự rất hiếm.
“Tôi chỉ muốn diễn” Đồ nhi ngốc” thật tốt. Những thứ khác, tôi không nghĩ xa đến như vậy …” Đường Ninh nói hết những suy nghĩ trong lòng.
“Cô không cần phải nghĩ xa, người đàn ông đứng sau sẽ tính toán con đường tương lai cho cô.”
Tuy nhiên, khoảng thời gian này không thể ngăn bên ngoài đánh giá cô như thế này: không kỹ năng diễn xuất!
Nhìn thấy năm chữ này, Đường Ninh liền nhớ tới Mặc Vũ Nhu, cô cũng từng làm như vậy khi ở trào lưu phương Đông, khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-ong-xa-cuc-pham/886254/chuong-346.html