Mùi sát khuẩn ở bệnh viện vẫn nồng nặc đến gay mũi như trước, Đường Ninh bước vào bệnh viện dưới sự bảo hộ của trợ lý của Hàn Vũ Phàm, cô đơn một mình đến một người trợ lý cũng không có.
Sau khi tìm được phòng bệnh của Mặc Vũ Nhu, Đường Ninh nhìn thấy trợ lý của Mặc Vũ Nhu đang đứng ở trước cửa, nói về chuyện ngôi sao vương miện, chính người đàn ông này đã ở trước mặt Hàn Vũ Phàm, nói rằng việc đeo trang sức lên cổ chân là do cô tự ý làm.
Anh ta đem tất cả trách nhiệm về việc này đổ lên đầu cô.
“Cô đến rồi.” Trợ lý của Mặc Vũ Nhu kiêu căng nhìn Đường Ninh, cố ý làm khó cô: “Cô hãy đợi thêm một lát nữa, Vũ Nhu vẫn đang nghỉ ngơi.”
Đường Ninh dùng hay tay cầm túi xách, sau đó nhìn thẳng vào trợ lý của Mặc Vũ Nhu, giọng nói nhẹ nhàng và chậm rãi: “Anh có biết tôi họ gì không?”
“Nói nhảm, ai chả biết cô họ Đường?”
“Nếu anh biết tôi họ Đường, thì anh nên biết gia cảnh của tôi, không phải là người mà một trợ lý nho nhỏ như anh có thể kiêu căng trước mặt tôi.”
“Tôi…”
“Đường Ninh đến rồi à? Vào đi.” Mặc Vũ Nhu nghe thấy giọng nói của Đường Ninh ở ngoài cửa, trong lòng thầm tức giận vì sự ngu ngốc của trợ lý, lại dám tìm Đường Ninh gây phiền phức, không thể cứng rắn như vậy, dù sao thì sau lưng Đường Ninh còn có nhà họ Đường, cho dù nhà họ Đường không quan tâm đến đứa con gái này, thì cô ta vẫn là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-ong-xa-cuc-pham/885917/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.