Chương trước
Chương sau
Thắc mắc của mọi người rất nhanh được giải đáp. Chỉ thấy, Lưu Mỹ Nga đi tới trước mặt Lệ Quỳnh Thương thì dừng lại, khoanh tay nhìn cô ta. Dáng vẻ vô cùng hống hách, ngạo mạn.

“Lời bác nói trước đó có thật không?” Lệ Quỳnh Thương rối rắm hỏi.

“Tất nhiên rồi, chỉ cần cô giúp tôi bỏ thuốc con tiện nhân Dương Uyển Linh, phá hoại hôn lễ của nó và Trần Huy Cường, tôi sẽ đồng ý cho cô được gả vào nhà họ Hồ. Đồng thời dùng đội ngũ y bác sĩ giỏi nhất của bệnh viện nhà họ Hồ chữa trị miễn phí cho mẹ cô.” Lưu Mỹ Nga đáp chắc nịnh, buông ra điều kiện cực kì hấp dẫn.

Lệ Quỳnh Thương mím môi lưỡng lự mãi không đưa ra quyết định.

Lưu Mỹ Nga chờ một lúc liền mất kiên nhẫn, từ thương lượng chuyển thành đe dọa: “Nếu không cô đừng mơ bước vào cửa nhà họ Hồ tôi nửa bước. Tôi cũng sẽ ra lệnh cho bệnh viện ngừng việc điều trị cho mẹ cô. Ngoài ra....” Bà ta đột ngột nhìn xuống bụng Lệ Quỳnh Thương, sắc mặt âm trầm đe dọa, “Còn sẽ khiến đứa bé trong bụng của cô không nhìn thấy mặt trời. Cô cứ thử không giúp đi, xem tôi hù hay là làm thật.”

“Ầy, Lưu Mỹ Nga thất đức quá vậy, không thể dùng từ lòng dạ rắn rết để hình dung nữa rồi.”

“Vậy giờ bà ta bị như thế cũng là đáng đời rồi. Ác giả ác báo.”

Mọi người xem xong đồng loạt hít một hơi khí lạnh, ngoại trừ một người.

Lưỡi dao vô hình kề sát ngay cổ Hạ Nhã Thi rơi xuống, cô ta thở phào nhẹ nhõm, may mắn chuyện cô ta làm kẻ chủ mưu vẫn chưa bại lộ. Cô ta không nói gì, lặng thin chờ đợi Dương Uyển LInh tiếp theo định giở trò gì.

Cảm xúc trong lòng Dương Uyển Linh hiện tại rất hỗn loạn, cô ngỡ ngàng bật thốt: “Quỳnh Thương, sao cậu không nói hết với tớ về những chuyện cậu đã trải qua?”

Lệ Quỳnh Thương lắc đầu cười, thẳng thắn thừa nhận sai lầm của bản thân: “Kể hết hay không cũng có gì khác biệt đâu, cuối cùng tớ vẫn vì mong muốn được gả vào nhà họ Hồ mà quay ra hại cậu đấy thôi.”

Cô ta học theo Dương Uyển Linh, nâng tay vỗ vai cô. Sau hít một hơi thật sâu, lấy hết dũng khí nhìn xuống khán đài: “Nhân chứng vật chứng đều ở đây, tôi có thể chứng minh năm đó Uyển Linh là bị người ta bắt đi chứ không phải tự nguyện.”

“Càng lúc càng gây cấn rồi đây, thật thật giả giả. Theo các bạn rốt cuộc chân tướng là đâu?” Hoắc Minh kích động gào lên. Không hổ danh là streamer nổi tiếng, dù ở trong tình huống nào cũng rất biết cách dẫn dắt dư luận.

Trên mạng, dưới khán đài đều xôn xao hết cả lên.

“Chứng cứ này không thể nào ngụy tạo được, tôi đứng về phía Dương Uyển Linh. Cô ấy thật sự quá đáng thương rồi, không ngờ lại bị mẹ ghẻ tính kế bán đi, còn là vào ngày đám cưới của mình. Ôi! Không dám tưởng tưởng ra những gì cô ấy đã trải qua trong quá khứ luôn ấy.”

“Dương Uyển Linh thật sự là một cô gái mệnh khổ, bây giờ cô ấy xứng đáng có được hạnh phúc.”



“Hạ Nhã Thi nếu đã cho người đi điều tra chắc hẳn sẽ tra ra những chuyện này. Vì sao cô ta lại cố tình đổi trắng thay đen?” Vũ Lam Hạ từ cánh gà đi ra, lớn giọng nói.

“Hạ Nhã Thi nói dối, rốt cuộc là vì lo cho Gia Minh hay là vì muốn phá hoại tổ ấm khó khăn lắm Uyển Linh mới có, để hòng đoạt đi vị trí thiếu phu nhân nhà họ Diệp đây?” Lý Thùy Châu ngay lập tức tiếp lời.

“Phải đấy, phải đấy. Hạ Nhã Thi chắc chắn là kẻ nói dối rồi.”

Đám phụ nữ vốn đã bất bình trước lũ đàn ông ngu xuẩn bênh chầm chập Hạ Nhã Thi, bây giờ liền có lý do để đạp Hạ Nhã Thi xuống.

“Lần này cô ta quay về chắc chắn là có ý xấu, tình cũ mà ghen ăn tức ở cũng là điều dễ hiểu.”

“Nếu Hạ Nhã Thi là người tốt đẹp, Diệp gia đã không cần giấu nhẹm cô ta đi rồi.”

“Chính xác. Mối tình đầu là Diệp Gia Quân, sau lại đính hôn với Diệp Gia Tuấn. Đây là cái thể loại gì chứ?”

Hạ Nhã Thi nhìn chiều hướng dư luận đang dần thay đổi, trong lòng khó chịu cực kì. Cô ta siết chặt micro, nở một nụ cười cực thảo mai: “Thật sự là vậy sao? Nhưng theo những gì tôi biết, mọi chuyện không hoàn toàn giống với lời họ nói.”

Dương Uyển Linh hơi nhíu mày lại, thầm đoán xem Hạ Nhã Thi lại sắp sửa giở trò gì.

“Không giống? Đã đến nước này mày còn già mồm.” Lý Thùy Châu vốn đã ghim Hạ Nhã Thi từ lâu, hiện tại trông thấy nụ cười đầy giả tạo của cô ta thì lửa giận xông lên nghi ngút trực tiếp muốn xông qua đập cho cô ta một trận.

Có điều ý định của Lý Thùy Châu còn chưa thực hiện được đã bị Dương Uyển Linh, Lệ Quỳnh Thương cùng Vũ Lam Hạ hợp lực giữ lại.

“Mau quản kĩ đám bạn côn đồ của cô lại đi.” Hạ Nhã Thi vội tránh ra thật xa, “Đừng để xổng ra ngoài hại người.”

"Tao là côn đồ còn đỡ hơn cái thứ hồ ly tinh lăm le cướp chồng người khác.” Lý Thùy Châu chẳng chịu yếu thế gân cổ mắng lại, đồng thời cố giãy ra, “Mấy cậu đừng cản tớ, hôm nay tớ phải đánh nó một trận cho nó sáng mắt ra.”

Hạ Nhã Thi nhân cơ hội tốt này bêu xấu Dương Uyển Linh: “Thế nào? Sợ tôi vạch trần bộ mặt thật của mấy người nên hùa nhau ức hiếp tôi?”

“Má mày vừa ăn cắp vừa la làng. Buông ra để tớ đập chết nó.” Lý Thùy Châu tức tới độ thở hồng hộc.

Dương Uyển Linh thở dài đầy bất đắc dĩ: “Thùy Châu cậu đã quên những gì tớ dặn lúc ở nhà rồi à?”



“Cậu bình tĩnh lại đi, chiều hướng dư luận đang có lợi cho Uyển Linh, cậu đừng làm mọi thứ xấu đi.” Vũ Lam Hạ cũng nhỏ giọng khuyên.

Lý Thùy Châu nghe thế ngay lập tức bình tĩnh trở lại, cũng thôi vùng vẫy.

Hạ Nhã Thi khiêu khích thêm mấy câu thấy không khiến Lý Thùy Châu phát điên nữa thì mất hứng, quay về chủ đề lúc đầu: “Bằng chứng có thể ngụy tạo bất cứ lúc nào, mọi người đừng để Dương Uyển Linh đánh lừa.”

Dưới khán đài, giữa những tiếng hô hào ủng hộ thì cũng có vài người gào lên phản đối.

“Ai còn tin vào lời nói dối của cô chứ?”

“Không giống chỗ nào? Hãy giống như Dương Uyển Linh đưa bằng chứng ra đây.”

“Chẳng lẽ Lưu Mỹ Nga ăn năn hối cãi, quay sang diễn vỡ mẹ con tình thâm?”

“Thứ chúng tôi cần là bằng chứng. Nhanh đưa bằng chứng ra đây.”

Giữa lúc này, Cao Hoàng Lâm bất ngờ từ trong cánh gà đi ra bước nhanh đến chỗ Dương Uyển Linh ghé sát vào tai cô nói nhỏ.

Sắc mặt Dương Uyển Linh lập tức thay đổi, đồng thời nghe thấy Hạ Nhã Thi ở bên kia tự tin nói: “Đương nhiên không phải tôi nói mà không có bằng chứng rồi.”

Cô ta quay đầu nhìn vào trong cánh gà, cong môi nở một nụ cười đầy đắc ý: “Hải Phi đến lúc rồi.”

Dương Uyển Linh, Vũ Lam Hạ, Lý Thùy Châu, Cao Hoàng Lâm và mọi người đồng loạt nhìn theo hướng Hạ Nhã Thi nói, chỉ thấy một người đàn ông đội mũ lưỡi trai, tay nhét túi quần thong thả bước ra và đó không ai khác chính là Lưu Hải Phi.

Lưu Hải Phi vừa xuất hiện đã chỉ thẳng vào mặt Dương Uyển Linh phẫn nộ kể tội: “Người phụ nữ ác độc này sợ tôi đến làm chứng nên đặc biệt sai người bắt cóc tôi.” Xong, anh ta lại chỉ sang Hạ Nhã Thi, khuôn mặt liền dịu đi trông thấy, “May mà Hạ tiểu thư dẫn người đến cứu tôi ra. Cô ấy chính là ân nhân đã cứu mạng của Lưu Hải Phi tôi. Cho nên vì để báo đáp, tôi nguyện đứng ra làm nhân chứng.”

Mọi người lại được phen thảo luận sôi nổi.

“Chuyện gì nữa vậy? Đây chẳng phải là người đàn ông xuất hiện trong đoạn clip được lan truyền rộng rãi mấy ngày nay sao?”

“Mau vào chủ đề chính đi. Con mẹ nó gay cấn thật chứ. Không uổng công giành giật vé chạy đến tận đây xem.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.