“Ngọn gió nào đưa Đỗ phu nhân đến đây vậy?” Lưu Mỹ Nga rít một hơi thuốc lá, không mặn không nhạt quan sát Đỗ Quỳnh Hương phía đối diện.
Đỗ Quỳnh Hương bị khói thuốc làm cho ho sắc sụa, bà ta tức lắm nhưng vì đang cầu người đành nín nhịn, giơ tay lau nước mắt, nói ra mục đích đêm nay tới đây: “Tôi muốn hợp tác với bà đối phó con tiện nhân Dương Uyển Linh.”
Lưu Mỹ Nga nheo mắt có chút khó tin nhìn Đỗ Quỳnh Hương, nghiền ngẫm lặp lại: “Đối phó Dương Uyển Linh?”
“Đúng.” Đỗ Quỳnh Hương nhăn mặt đề nghị, “Bà có thể dập tắt thuốc được không?”
“Chịu không nổi thì bà có thể bịt mũi lại.” Lưu Mỹ Nga nhún vai, đưa điếu thuốc lên môi rít thêm một hơi chọc tức Đỗ Quỳnh Hương, tay kia thì chỉ về hướng cửa: “Không thì mời bà đứng lên đi thẳng sẽ thấy cửa đi đấy.”
Sao trước đây bà ta không nhìn thấy sự khốn nạn của Lưu Mỹ Nga nhỉ?
Cái gan của Đỗ Quỳnh Hương là muốn đứng dậy bỏ về ngay lập tức, nhưng nghĩ tới tương lai sau này của mình, bà ta đành cắn răng nhẫn nhịn, chậm rãi gieo rắc hận thù vào đầu Lưu Mỹ Nga: “Chẳng lẽ bà không hận con khốn đó? Không muốn trả thù nó sao? Đừng quên chính nó hại nhà bà tan cửa nát nhà, nợ nần chồng chất, đi tù đi tội đấy.”
Sắc mặt Lưu Mỹ Nga quả nhiên thay đổi, trong mắt ánh lên vẻ giận giữ, khi nghe đến câu cuối cùng, bà ta hừ lạnh: “Thằng con cưng của bà còn chưa hủy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-cung-diep-tong/2121235/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.