Diệp Gia Quân nghe xong, mày hơi cau lại hỏi: “Nhân viên đó tên gì?”
Anh vừa dứt lời, điện thoại đặt trên bàn có tin nhắn gửi đến, thấy đó là tin nhắn Dương Uyển Linh gửi, anh liền cầm lên xem: Hình như cô hiểu lầm em chuyện gì đó, vừa rồi em cùng cô có xảy ra cãi vã. Giờ cô đang đi tìm anh, em cũng không biết tại sao mọi chuyện lại thành ra thế này nữa [Mặt khóc hu hu].
Quả nhiên, Diệp Gia Quân nghe Diệp La Bình nói: “Dương Uyển Linh.”
Diệp Gia Quân nâng mắt lên bình tĩnh nhìn Diệp La Bình, từ chỗ mẹ đã sớm nghe bạn trai của cô là Trần Huy Mạnh thì anh đã đoán được nhà họ Trần chắc chắn sẽ nói xấu Uyển Linh: “Được. Để cháu dạy dỗ lại cô ấy.”
Còn về phần dạy dỗ, đương nhiên là “làm” cô khóc đến ngất đi rồi.
Diệp La Bình nào biết được suy nghĩ đen tối của cháu trai, chỉ lo hả hê sung sướng khi sắp tống cổ được Dương Uyển Linh ra khỏi Diệp Khang. Sợ đêm dài lắm mộng, cô ta đưa ra đề nghị: “Loại tép riu như cô ta đâu cần phiền tới cháu phải đích thân ra tay, cứ trực tiếp nói cho phòng nhân sự một tiếng để bọn họ đuổi việc cô ta.”
Cô ta cầm túi đứng dậy: “Thôi cháu trăm công nghìn việc cứ để cô đi nói cho.”
Diệp Gia Quân cười cười, từ chối “ý tốt” của cô ta: “Cô giải quyết e rằng không thích hợp lắm.”
Nụ cười treo bên môi cứng lại, Diệp La Bình nhớ tới những lời sỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-cung-diep-tong/2121231/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.